Chương 14 - Ngại Ngùng

Trong mắt họ có chút đồng cảm.“Đồng chí Tưởng Lạc, hình như Thẩm Gia Diên tới tìm mày đó.”Tôi gật đầu: “Đúng thế.”Vừa rồi hắn mới nhắn tin cho tôi nói rằng nhất định sẽ đưa tôi đi chơi và ăn đồ ăn ngon.“Đó là bạn trai của tôi.”Vừa đúng lúc tiếng chuông tan học vang lên, át mất câu nói vừa rồi của tôi.Tôi đang định ra ngoài thì con trai trong lớp đột nhiên gọi tôi lại.“Tưởng Lạc, hay là cậu đi ra từ cửa sau đi, nó sẽ an toàn hơn đó, Thẩm Gia Diên chặn cậu ở cửa trước rồi.”Cậu ta vừa nói xong thì Thẩm Gia Diên tiến vào.“Em bé ơi đưa cặp đây anh cầm cho.”Các bạn cùng lớp đều choáng váng.Tôi đưa cái cặp màu hồng trên vai tôi cho Thẩm Gia Diên, hắn nhận lấy rồi lại khoác lên vai mình, động tác hết sức thành thạo.“Tôi tự giới thiệu nhé, tôi là bạn trai của cô ấy.”Hắn nói xong liền đưa tay ra kéo tôi về phía hắn.Tôi vốn dĩ đã thấp, đứng cạnh cái tên 1m88 như hắn lại càng trông như chú chim nhỏ.Chúng tôi bỏ lại đám bạn đang vô cùng kinh ngạc ở phía sau.“Bọn họ yêu nhau từ khi nào thế?”“Tao cũng chẳng biết nữa.”“Sự chênh lệch chiều cao đáng yêu nhất mà ai cũng ước ao huhuhu.”“Đúng là tội lỗi, tình yêu ngọt ngào bao giờ mới đến lượt mình đây…”Ngày trước mỗi khi nhìn thấy những đôi yêu nhau lưu luyến không nỡ rời đi dưới tầng kí túc xá tôi đều nhanh chóng bước qua.Bây giờ tôi lại trở thành một trong số họ.Mỗi tối Thẩm Gia Diên đều đưa tôi về kí túc xá, tối nào cũng phải đứng ngoài cổng lưu luyến không muốn rời một lúc.Tôi cũng dần dần phát hiện, cái tên Thẩm Gia Diên với vẻ ngoài rất thu hút người khác đó lại rất bám người.Cứ hơi một tí lại:“Vợ ơi ôm ôm.”“Nào vợ ơi qua đây hôn một cái.”Có phải con trai khi yêu vào đều sẽ thay đổi không?Thi thoảng tôi cũng đứng bên ngoài lớp hắn chờ hắn tan học.Hắn ngồi ở hàng dưới cùng, lớp học nhiều người như vậy nhưng chỉ cần vừa nhìn là đã thấy hắn.Bạn của hắn lần lượt nối đuôi nhau đi ra.Cứ ai ra cũng gọi một tiếng: “Chị dâu.”Thẩm Gia Diên đã từng đưa tôi đi ăn cơm cùng với bọn họ nên chúng tôi đều đã quen biết nhau.

Người đang nói chuyện tên Vu Vinh, cậu ta sáp lại gần tôi thần thần bí bí nói: “Chị dâu, em nói với chị chuyện này.”“Lần trước chị học online mà quên tắt mic rồi trêu chọc anh Thẩm của bọn em ấy, chị còn nhớ không?”“Đương nhiên là nhớ.”“Anh Thẩm từ đó trở đi tối nào cũng mơ thấy chị, còn hỏi bọn em là ngày nào cũng mơ thấy chị có phải không được bình thường không, hahaha.”