Chương 1 - Một Đám Hỗn Làm
Có việc nào xảy ra mà đến bây giờ bạn vẫn không thể tha thứ cho người thân mình không?
Có, là một bé mèo, con tên Dragon, con là con của tôi, thuộc giống mèo anh lông ngắn, tôi được bạn trai hiện giờ tặng, hai chúng tôi cùng nuôi con lớn lên.
Gia đình tôi không phải khá giả gì, ba mẹ thương yêu anh trai tôi hơn, còn tôi thì một mình tự lập từ nhỏ nên đã ra riêng, tích góp được kiến thức và chút ít của cải, hiện giờ đã ở với bạn trai tại Bắc Kinh. Tôi thường gửi tiền về cho ba mẹ chứ ít liên lạc lắm, vì từ nhỏ đến giờ đã vậy nên tôi cũng quen rồi.
Một hôm ba mẹ gọi điện đến bảo cho chị dâu tôi ở nhờ nhà vì có công chuyện trên Bắc Kinh, giá thuê khách sạn đắt đỏ này kia, chị dâu tôi chỉ ở nhờ mấy hôm. Tôi nói với bạn trai thì anh cũng đồng ý, ai dè hôm đó chị dâu còn mang theo con của chị đến, dù thằng bé là cháu ruột của tôi nhưng thú thật với mớ tình cảm ít ỏi tôi dành cho gia đình mình thì nói thẳng tôi chả có tí tình cảm nào với nó.
Thằng bé rất nghịch ngợm, mấy mô mình figure của bạn trai tôi để trên kệ cao, nó không xin phép mà đã tự tiện bắc ghế lấy, bạn trai tôi coi mấy món đồ này như bảo bối, thế mà chị dâu tôi lại bảo: “Mấy thứ đồ chơi rách nát đấy bán đầy ngoài chợ, cho thằng bé chơi tí thì đã sao? Chị còn chưa hỏi tội mấy đứa sao dám để lên cao thế, lỡ con chị té xuống bị gì thì mấy đứa phải chịu trách nhiệm đấy!”
Bạn trai với tôi rất khó chịu, nhưng anh bảo cứ nhịn chị thêm một hôm nữa là xong việc, đừng làm lớn chuyện mất công.
Thế mà chưa gì tối hôm đó đã có chuyện.
Tối đó tôi bận đi gặp khách hàng, chị dâu và con chị ở nhà tôi, bạn trai tôi đi làm chưa về, lúc tôi về nhà không thấy Dragon đâu, tưởng bé lại mò qua nhà hàng xóm chơi rồi, ai dè tới khi bạn trai tôi đi làm về rồi mà vẫn không thấy bé mèo của tôi đâu cả, hai chúng tôi cứ nghĩ nó đi lạc nên cuống cuồng đi tìm, ra hỏi thì chị dâu cũng kêu không thấy, con chị thì cúi gằm mặt mân mê chiếc xe đồ chơi trên sàn chứ không thèm nhìn tôi.
Tìm được một lúc thì bạn trai tôi mới sực nhớ ra nhà có camera, nếu mèo ra ngoài rồi thì xin coi camera của chung cư là được. Thấy tôi về thì chị dâu hỏi, khi biết chúng tôi định xem camera thì chị lại hoảng loạn vô cớ, cứ tìm cách ngăn cản chúng tôi, bạn trai tôi bực mình (hoặc chắc linh cảm có chuyện gì) nên anh kéo tôi vào phòng rồi chặn hai mẹ con họ ở ngoài…
Trong video, cháu tôi thấy con mèo nên muốn túm lấy bé chơi, nhưng bé mèo của tôi sợ người lạ, thế là thằng nhóc tức giận cầm chiếc xe đồ chơi ban nãy ném mạnh vào Dragon làm bé kêu lên một tiếng, sau đó chị dâu thấy vậy thì hoan hô cổ vũ con mình, thằng bé được nước lấn tới, nó rượt con mèo rồi bắt bé lại, lấy dây thừng trói chặt bé, bỏ bé vào cái bao rác gần đó, nó cứ cầm chiếc xe đồ chơi làm bằng kim loại ném liên tục vào người Dragon, ném đến khi con mèo thoi thóp, bao rác trong dính đầy vết đỏ thì thằng bé mới ngừng lại.
“Nó chế//t rồi mẹ ơi!” Thằng bé reo lên đầy phấn khích với chị dâu tôi.
“Thì vứt đi là được.” Chị dâu tôi cười hiền từ xoa đầu nó.
Chuyện sau này thế nào thì mọi người cũng đoán được rồi, tôi đau lòng, làm ầm lên với chị dâu, đuổi chị ta với thằng con chị ta ra khỏi nhà, ba mẹ ở dưới quê biết chuyện gọi lên trách mắng tôi, bảo có một con mèo mà làm quá.
Bạn trai tôi cũng tức lắm nhưng anh ở bên an ủi tôi, cùng tôi đi xuống bãi rác kiếm bé, phát hiện bé vẫn còn hơi thở, cứu lại được rồi.