Chương 6 - Mảnh Ghép Vận Mệnh

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Tần Tranh Tranh trừng mắt nhìn tôi, dáng vẻ như nắm chắc phần thắng:

“Nếu em là em gái tôi, không chỉ nhà họ Tần, cả đời này tôi làm tài xế riêng cho em cũng được!”

Tôi mỉm cười hài lòng:

“Được! Nhất ngôn cửu đỉnh!”

Tần Tranh Tranh nhếch môi cười lạnh:

“Nếu em không phải em gái tôi, thì từ nay phải làm người hầu trong nhà họ Tần, chăm sóc Tĩnh Tây, chuộc tội với gia đình chúng tôi!”

Tôi chưa bao giờ nghĩ, anh ấy lại có thể hận tôi đến mức này.

Chỉ vì người mang thân phận em gái anh ấy… lại là người khác?

Đúng lúc đó, mẹ của Lý Tĩnh Tây, người vẫn im lặng nãy giờ, cuối cùng cũng mở miệng.

“Xin lỗi! Tôi thừa nhận là mình đã tráo đổi hai đứa trẻ!”

“Tôi chỉ không muốn con gái mình phải chịu khổ, nhất thời bị lòng tham che mờ đôi mắt.”

“Lý Lý, con vô tội! Đừng đánh cược như vậy! Mọi quả báo, để một mình tôi gánh chịu là được! Đừng trả thù lên người con gái tôi!”

“Đáng lẽ ra con phải có một cuộc sống tốt đẹp hơn thế này. Không nên phải trả giá cho sai lầm của tôi.”

Lý Tĩnh Tây khoanh tay trước ngực, ánh mắt đầy ngạo mạn của kẻ chiến thắng:

“Hóa ra bà cũng biết thương con gái cơ đấy!”

“18 năm rồi! Tôi chưa từng cảm nhận được một chút tình thương nào từ bà!”

“18 năm cuộc đời bị cô ta cướp đi! Hai người các người đáng ra phải quỳ xuống để trả lại tất cả!”

“Nếu không vì bà, tôi đã không phải sống khổ sở như vậy!”

“Trao nhầm con — bà đáng bị bắt bỏ tù!”

“Bà đáng đời phải chịu báo ứng!”

Viện trưởng khẽ ho một tiếng. Ông xua tay, ra hiệu cho tất cả ngồi xuống.

“Vậy để tôi thay mặt công bố kết quả xét nghiệm ADN mà chúng tôi đã thực hiện.”

“Trước tiên, tôi xin nhấn mạnh: Toàn bộ quá trình giám định lần này đều được cảnh sát giám sát.

Kết quả có hiệu lực pháp lý và đã được phòng công chứng xác nhận.”

Viện trưởng rút kết quả xét nghiệm từ trong bì hồ sơ ra.

Kết quả cho thấy:

“Tần Lý Lý và Tần Thiên Lãng có quan hệ cha con với độ trùng khớp 99.999999%.”

“Lý Tĩnh Tây và ông Tần Thiên Lãng không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào.”

“Lý Tĩnh Tây và Lý Mẫn có quan hệ mẹ con với độ trùng khớp 99.99999%.”

Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Ba mẹ tôi ôm nhau bật khóc trong niềm vui vỡ òa.

Chỉ có Lý Tĩnh Tây là đứng bật dậy, không dám tin vào tai mình:

“Không thể nào! Rõ ràng tôi mới là đứa bị tráo! Sao có thể không phải con gái nhà họ Tần?!”

“Tần Lý Lý, chắc chắn cô đã giở trò sau lưng.

Tôi tựa người vào lưng ghế, khóe môi nhếch nhẹ:

“Viện trưởng đã nói rồi, kết quả này có hiệu lực pháp luật, tôi không thể nào thay đổi được!”

“Nếu không tin, cô có thể bỏ tiền ra làm lại xét nghiệm với mẹ cô.”

Tần Tranh Tranh đứng chết trân, nhìn chằm chằm vào tập kết quả trong tay viện trưởng.

“Không thể nào! Rõ ràng em gái tôi có vết bớt màu đỏ trên tay! Còn em thì không!”

Viện trưởng đáp bình thản:

“Cậu nhìn thấy đứa trẻ đó, đúng là Lý Tĩnh Tây lúc nhỏ.”

Mọi ánh mắt dồn về phía tôi.

Tôi vỗ tay hai cái. Hai người bước từ cửa lớn vào.

Chính là hai y tá trực ca hôm chúng tôi chào đời. Để tìm được họ, tôi đã tốn không ít công sức.

Mười tám năm trôi qua nhưng thời gian dường như chẳng mấy ảnh hưởng lên gương mặt họ.

Tôi giơ tay giới thiệu:

“Đây là hai y tá trực ca tại phòng sinh hôm chúng tôi ra đời.”

Y tá trẻ ngày ấy giờ đã là trưởng phòng điều dưỡng, còn y tá trưởng năm xưa cũng được thăng làm phó viện trưởng.

Hai người cùng lên tiếng:

“Hôm đó, đúng là hai đứa trẻ đã bị đặt nhầm giường. Nhưng Tần tiểu thư khóc rất nhiều, nên chúng tôi ấn tượng rất sâu.”

“Chúng tôi đã đối chiếu kỹ càng cân nặng các bé sơ sinh hôm đó, rồi phát hiện sự nhầm lẫn.”

“Vì sợ xảy ra sự cố, nên hôm ấy chúng tôi đã lập tức đổi lại đúng vị trí cho hai bé.”

Bạch Tư Hành chết lặng, ngồi bệt xuống ghế như người mất hồn.

Anh ta cùng Tần Tranh Tranh bước tới gần tôi. Tần Tranh Tranh đưa tay định nắm lấy tay tôi…

Tôi hất mạnh tay anh ta ra. “Tần Tranh Tranh, hy vọng anh nói được làm được! Tập đoàn Tần là của tôi!”

Tần Tranh Tranh rưng rưng nước mắt. “Cả Tần thị đều là của em. Em gái, anh sai rồi!”

Bạch Tư Hành đứng bên cạnh tôi, muốn xin lỗi nhưng không biết phải mở lời thế nào.

Tôi nhìn thẳng ba mẹ, nói rõ ràng:

“Ba mẹ, hủy hôn ước với nhà họ Bạch đi. Con không cần một vị hôn phu thay lòng đổi dạ như thế.”

“Nếu anh ta thật sự muốn cưới Lý Tĩnh Tây, con cũng nể anh ta là người dám làm dám chịu!”

Lý Tĩnh Tây cầm bản kết quả xét nghiệm, nhìn đi nhìn lại.

Cuối cùng vò nát thành một cục trong tay.

Cô ta dường như không thể tin vào mắt mình.

Lý Tĩnh Tây túm lấy tay Bạch Tư Hành: “Anh Tư Hành, anh nói sẽ cưới em mà! Anh quên rồi sao?”

Bạch Tư Hành lập tức hất tay cô ta ra: “Người tôi muốn cưới là đại tiểu thư nhà họ Tần. Còn cô, con gái của một lao công mà cũng đòi mơ mộng à?”

Lý Mẫn đứng chết lặng tại chỗ, miệng lẩm bẩm: “Rõ ràng tôi đã tráo đổi con rồi mà… Sao con gái tôi lại là Lý Tĩnh Tây được?”

Lý Tĩnh Tây tát bà ta một cái rõ mạnh.

“Con gái của bà? Bà đã ngược đãi đứa con gái đó suốt 18 năm!”

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)