Chương 2 - LỜI HẸN
Anh ấy bật dậy, chạy đến bên tôi kéo lại.
“Em không thích sao? Ngày mai anh được nghỉ rồi, chúng ta đêm nay… phải tận hưởng ngày kỷ niệm chứ?”
Tôi dần bị anh cuốn vào, bàn tay không biết từ bao giờ đã kéo đứt chiếc nơ trên người anh.
Cơ bụng tám múi hiện ra, tôi kìm không được máu mũi.
Chín năm rồi, nhưng lúc nào cũng như mới lần đầu.
Tôi ngại ngùng chạm xuống da thịt săn chắc, biến thái mà xoa n.ắn. Có vẻ Dư Hàn Đông không muốn chờ đợi thêm, anh ấy giữ chặt tay tôi, trao cho tôi một nụ hôn quyến luyến.
Tôi như không thể thở nổi, toàn thân đều trở nên nóng ran như lửa đốt.
Dư Hàn Đông chỉ dùng một bàn tay liền khiến cơ thể thôi trần như nhộng. Anh đỡ tôi nhẹ nhàng ngả xuống gối, điên cuồng hít hà hương thơm trên cơ thể tôi.
Bàn tay ấm nóng ấy di chuyển xuống dưới, kích thích làm cho tôi vô thức kêu khẽ một tiếng.
“Ư… Hàn Đông…”
Anh nhẹ nhàng khởi động, cả cơ thể tôi run lên trong hạnh phúc. Anh ấy lúc nào cũng nhẹ nhàng, ân cần chiều chuộng.
Âm thanh hoan ái vang lên trong căn phòng tĩnh lặng, cả cơ thể tôi tràn đầy xúc cảm của tình yêu.
Đã khá lâu rồi chúng tôi không làm, có vẻ anh ấy đã mạnh bạo hơn.
“Ưm… Hàn Đông à, anh… anh nhẹ hơn một chút…”
“Thẩm Yên, anh yêu em… anh yêu em!”
Một lần nói yêu là một lần di chuyển, thứ to lớn cứ ra vào bên trong tôi khiến cả cơ thể tôi không ngừng uốn éo.
Gương mặt nóng bừng vì ngượng nghịu, tôi giật nảy mình vì động tác mạnh bạo một cách bất ngờ.
“Hàn Đông, nhanh quá… nhanh quá rồi, chậm lại một chút… em… em đau… ưm…”
Đến khi cao trào, một tiếng kêu vang lên, cơ thể tôi truyền đến một cơn đau nhói khủng khiếp.
“Hàn… Đông…!”
…
“Tôi còn đang định tan làm rồi, một giờ đêm hai người còn làm phiền tôi nữa.”
“Thì… tôi nói anh ấy để mình tự chữa, nhưng anh ấy cứ nhất quyết…”
Không sai, tôi chính là bị gãy xương trong khi “làm chuyện ấy”.
Nói gãy xương thì hơi quá, chỉ là phía sau lưng tôi rất đau, đau như thể từng khúc xương gãy đoạn.
Tôi lại không thể tự xem cho chính mình, đành làm phiền đến Mễ Ni, người bạn thân của tôi.
Cô ấy xem xét tình hình, miệng thì trách móc nhưng gương mặt lại lo lắng không thôi.
“Anh cũng thật là, trông chừng vợ kiểu gì mà để cô ấy thành ra thế này?”
Tôi giật mình hỏi lại.
“Ơ, sao cậu lại…”
“Cái màn dằn mặt thiểm cẩu khi nãy tôi xem qua rồi, không cần phải ngạc nhiên vậy.”
“...”
“Nói đi, nguyên nhân, lý do gì khiến cậu thành ra thế này.”
Tôi còn chưa kịp nói, Dư Hàn Đông bên cạnh đã mau miệng.
“Làm t.ình.”
“Ôi vãi cả… anh…”
Câu nói vô tư của Dư Hàn Đông khiến cho tôi chết lặng. Nếu có một cái lỗ ở đây, tôi thề rằng sẽ chui vào cho bằng được.
Mễ Ni từ gương mặt ngỡ ngàng chuyển dần sang thích thú, gặng hỏi.
“Hai người… chơi mạnh bạo à?”
“Không có!”
Cả hai chúng tôi đều đồng thanh. Mễ Ni phì cười khiến cho tôi muối mặt cúi gằm xuống bàn.
“Vậy thì… phải tư thế như nào mới khiến vị trí xương lệch đến vậy? Hai người khám phá tư thế mới à?”
“Cũng không phải là tư thế mới, chỉ là thông…”
“Anh mau cút ra ngoài cho em!!!”
Tôi hét lớn khiến cả hai người đều giật mình nín lặng. Dư Hàn Đông sợ hãi phải chạy vội ra ngoài.
“Cậu làm như tôi là người xa lạ không bằng ấy. Tôi chả hiểu hai người hơn cả chính bản thân tôi.”
“Được rồi, nghiêm túc đi, lý do bị như vậy?”
Cậu ta là giả ngốc hay ngốc thật vậy? Dư Hàn Đông không phải vừa nói đấy à?
“Cậu… cậu thôi ngay cái trò đó đi!”
“Trời, vậy là hai cậu làm tình đến mức gãy xương thật luôn à?”