
Kiếp Sau Ta Là Bình Thê Của Hắn
Ta và Hứa Trinh từng là phu thê một đời.
Hắn chưa từng che giấu việc trong lòng mình luôn có một bạch nguyệt quang, chỉ thỉnh thoảng nhìn ta bằng ánh mắt thương hại.
Người người đều nói ta yêu hắn đến điên dại, cho nên mới bất chấp lời ra tiếng vào, thay hắn trông coi gia sự, giữ yên hậu phương.
Nhưng chẳng ai biết, ta làm vậy, chẳng qua chỉ là để tranh một hơi thể diện.
Mãi đến lúc lâm chung, hắn ngồi nơi mép giường ta, thở dài:
đọc full tại Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong được sự ủng hộ từ các bạn để ủng hộ tác giả
“Vất vả cho nàng kiếp này, nếu có kiếp sau, Mộ Thu, ta sẽ chia cho nàng một ít chân tình.”
Ta tắt thở quá nhanh, đến nỗi câu “không cần” còn mắc nghẹn trong cổ họng chưa kịp thốt ra.
Lần nữa mở mắt, ta đã nhìn thấy rõ ràng những dòng chữ lơ lửng trước mặt:
【Nam chính đã trọng sinh, vì nhớ nữ chính từng tận tâm tận lực với mình ở kiếp trước, nên quyết định ban cho nàng một vị trí bình thê.】
【Chỉ tiếc rằng nam nữ chính rõ ràng yêu nhau tha thiết, nhưng vì có sự tồn tại của nữ phụ nên mãi chẳng danh chính ngôn thuận.】
【Thôi bỏ đi, coi như thương hại nữ phụ vậy. Nàng ta yêu nam chính đến mức, không có hắn là sống không nổi.】
Còn chưa tỉnh hẳn khỏi cơn choáng váng của việc sống lại, đã nghe tiếng phụ mẫu nổi giận quát tháo từ tiền sảnh truyền đến.
Là Hứa Trinh đến rồi, đến… để rước ta làm thiếp.
Bình luận