Ta là Hầu phu nhân nhu nhược nhất kinh thành.
Tĩnh An Hầu cưới ta chỉ vì ta hiền lành, trung hậu, dễ bề sai khiến.
Trước khi thành thân , hắn chẳng hề né tránh mà nói với ta : "Chỉ cần nàng sau khi vào cửa nguyện ý đối xử tốt với ái thiếp Bạch di nương của ta , không tranh giành ghen tuông với nàng ấy thì ta sẽ cho nàng thể diện xứng đáng."
Vì gia tộc, ta đành phải gả đi .
Kể từ đó, Bạch di nương ngồi , còn ta đứng .
Bạch di nương ăn thịt thì ta uống canh.
Ban thưởng trong cung thì đều để Bạch di nương chọn trước , những thứ còn lại mới đến lượt ta .
Ta cứ ngỡ Tĩnh An Hầu rất hài lòng với biểu hiện của ta suốt những năm qua nhưng khi ta sắp rời đi , hắn lại run rẩy hai tay chắn ngang cửa: "Nàng là thê tử của ta , không được đi đâu cả!"
Ta: "?"
Chẳng phải đây là để nhường chỗ cho người trong lòng hắn sao !
Bình luận