Chương 18 - Gỉe Rách Thì Nên Vứt
Khương Trì giúp Tô Văn trả nợ vì cái gì, người trưởng thành đều biết rất rõ ràng, Tô Văn cũng không phải ngoại lệ.
Vì muốn trói chặt Khương Trì, cô ta còn chủ động giữ Khương Trì lại.
Sau đó những gì nên xảy ra, những gì không nên xảy ra đều đã xảy ra.
Khương Trì viết trong nhật ký của mình: [Đây là ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời tôi.]
Nhìn thấy câu này, tôi tức giận đến nỗi nắm chặt tay thành nắm đấm.
Hay cho cái tên Khương Trì *** ** nhà hắn.
Lời tôi muốn nói chắc chẳng qua nổi máy quét của anh Mark đâu.
9.
Nếu như mọi người cho rằng ngoại tình là điểm mấu chốt của Khương Trì vậy thì mọi người đã sai rồi.
Điểm mấu chốt cho mấy loại đàn ông, phụ nữ chó má kia còn thấp hơn nhiều so với mọi người nghĩ đấy.
Trước đó tôi đã nói rằng Khương Trì đáp ứng giúp Tô Văn trả tiền nhưng đối với Khương Trì còn phải dựa vào nhà mẹ vợ mà nói, không thể nghi ngờ đây là một khoản tiền khổng lồ.
Tuy rằng mấy năm nay Khương Trì rất chăm chỉ, cũng tiết kiệm được không ít tiền nhưng so với khoản nợ kia thì còn lâu mới đủ. Huống chi, tiền gửi ngân hàng của chúng tôi đều được gửi chung vào một tấm thẻ, Khương Trì lấy ít còn được, nếu lấy nhiều nhất định sẽ bị tôi phát hiện.
Có lẽ có người sẽ cho rằng, không phải chỉ cần ly hôn là được sao?
Đương nhiên là không được, căn nhà hiện tại của chúng ta là tài sản trước hôn nhân, cho dù ly hôn thì Khương Trì cũng không có phần. Hơn nữa một căn nhà cũ trên danh nghĩa của bố mẹ tôi đã được đưa vào kế hoạch cải tạo khu phố cũ, bố mẹ chuyển tiền bồi thường sang để chúng tôi chuyển sang khu căn hộ cao cấp hơn.
Khương Trì tính toán rất hay, đợi đến khi có tiền bồi thường, chúng tôi bán căn nhà hiện tại đi để mua căn hộ cao cấp kia, vậy tài sản trước khi kết hôn đã biến thành tài sản chung của vợ chồng.
Khương Trì nói kế hoạch này cho Tô Văn biết, ngoài miệng Tô Văn nói như vậy không tốt nhưng rất nhanh đã bổ sung cho Khương Trì một kế sách ác độc hơn.
Bọn họ chờ sau khi mua nhà sẽ nghĩ biện pháp vu oan tôi ngoại tình, như vậy chẳng những có thể lấy được nhiều tiền hơn mà còn có thể làm cho mọi người tin rằng người phạm sai lầm trước là tôi.
[Văn Văn thật sự là một cô gái tốt bụng, tôi nhất định phải bảo vệ tốt cô ấy.] Khương Trì viết trong nhật ký.
Tốt lắm, tôi nhìn thấy đoạn này mà chợt bật cười, như vậy mà cũng gọi là thiện lương? Khương Trì là người mù sao?
Nếu tôi đã biết chân tướng thì đương nhiên tôi sẽ không thể tiếp tục sống với Khương Trì, chỉ là hiện tại ly hôn thật sự quá lợi cho bọn họ.
Tôi phải tìm cách trả thù cái đôi nam nữ chó má này.
Thế nhưng, việc cấp bách đầu tiên là phải xử lý tốt cuốn nhật ký bị tôi xé nát, bây giờ còn chưa tới lúc trở mặt với Khương Trì.
10.
Sau khi tôi thu dọn xong các mảnh giấy, đã hai giờ trôi qua.
Lúc này, điện thoại di động của tôi bỗng nhiên sáng lên.
‘Tinh tinh!’
Là tin nhắn của Khương Trì.
[Đình Đình, công ty tạm thời có việc cần anh tăng ca, em không cần chờ anh nhé, nghỉ ngơi sớm một chút.]
A, tôi không cần điều tra cũng biết nhất định Khương Trì đang ở cùng một chỗ với Tô Văn.
Cũng tốt, rất hợp ý tôi.
Trước tiên tôi giấu kỹ những mảnh nhật ký, những thứ này đều là chứng cứ kiện Khương Trì ra tòa.
Sau đó, tôi lại sai người chuyển cái bàn Khương Trì giấu cuốn nhật ký đến nhà bố mẹ tôi.
Bình thường cái bàn này đều được khóa lại, chìa khóa do Khương Trì giữ, nhiều năm đều không mở ra. Gần đây Khương Trì và ánh trăng sáng của hắn có mùa xuân thứ hai nên mới bắt đầu thường xuyên viết nhật ký.
Nếu không phải hắn luôn ở trong phòng làm việc vụng trộm viết nhật ký, thậm chí còn khóa chặt ngăn bàn không cho tôi xem thì tôi sẽ không nổi lên hứng tò mò với đồ vật trong bàn.