Chương 3 - Giấc Mơ Chưa Từng Có
Thở dài một hơi , Ôn Nhan c.ắ.n miếng bánh bao thịt đã nguội, thì tiếng gõ cửa bất ngờ vang lên.
Ôn Nhan ngậm bánh bao trong miệng đi mở cửa, đập vào mắt chính là gương mặt lạnh nhạt của Hứa Ngôn Thu.
Miếng bánh bao trong miệng cô lập tức nuốt thẳng xuống. Ôn Nhan theo bản năng mím môi:
"Có chuyện gì vậy ?"
Hứa Ngôn Thu không trả lời, chỉ từ sau lưng lấy ra một túi giấy tinh xảo đưa tới trước mặt cô.
Ôn Nhan sững lại rồi nhận lấy.
Là bánh hoa quế cô thích nhất.
"A!"
Cô kinh ngạc bật ra một tiếng: " Đúng tiệm em thích nhất luôn!"
"Ừ." Hứa Ngôn Thu nhẹ giọng đáp, mắt cụp xuống, lẳng lặng nhìn cô: "Ăn lúc còn ấm."
Nói rồi , hiếm hoi anh bổ sung thêm một câu: "Vừa được giao tới. Anh đặt trước từ hôm qua."
Ôn Nhan nhón một miếng bánh hoa quế, c.ắ.n một miếng lớn, thỏa mãn nheo mắt lại .
Ăn hết một miếng vào bụng, cô mới nhớ ra phải hỏi anh . Lại lấy thêm một miếng, cô ngẩng đầu lên:
"Anh thử chút đi , ngon lắm!"
Hứa Ngôn Thu không nhận. Anh hơi cúi người xuống, đầu ngón tay lướt qua khóe môi cô, khẽ nhặt một vụn bánh rồi đưa lên môi khẽ chạm.
"Ừm, ngọt."
"..."
Cả người Ôn Nhan như bị đ.á.n.h sập.
Trong đầu qua lại chỉ còn hai chữ: má ơi!!!
Nếu là trong phim thần tượng, cô chắc chắn sẽ thấy buồn nôn vì sến súa.
Nhưng nam chính đổi thành Hứa Ngôn Thu, Ôn Nhan chỉ cảm thấy... quá mức quyến rũ.
Nhất là động tác anh đưa ngón tay lên môi, rồi ngẩng đầu nhìn cô bằng ánh mắt ấy ...Bỗng nhiên lại có cảm giác cấm d.ụ.c c.h.ế.t người .
Ôn Nhan mất hơn mười giây mới hoàn hồn lại .
Hít sâu.
Cô tự nhắc mình phải bình tĩnh. Hứa Ngôn Thu chỉ làm một hành động mập mờ thôi, cô tuyệt đối không được thua trận!
Ôn Nhan mím môi, chủ động đổi đề tài:
"Bánh hoa quế này nhiều lắm, hay mang về cho mẹ Hứa chút đi ?"
"Họ không ở nhà." Hứa Ngôn Thu liếc cô một cái, "Ba mẹ anh đi du lịch rồi ."
Du lịch?
Ôn Nhan ngẩn ra hai giây:
"Cũng... trúng thưởng?"
"Ừ."
Làm sao có chuyện trùng hợp đến mức cả hai nhà cùng trúng du lịch?
Nếu nói trong này không có gì mờ ám, Ôn Nhan thế nào cũng không tin.
Cô ngẩng đầu nhìn Hứa Ngôn Thu, muốn tìm chút sơ hở trên mặt anh .
Đáng tiếc...
Anh vốn là bậc thầy biểu cảm, núi Thái Sơn sập trước mặt chắc cũng không nhíu mày.
Nhìn anh hai lượt, ngoài đẹp trai ra , Ôn Nhan chẳng nhìn ra được gì thêm.
Hứa Ngôn Thu cũng không nán lại lâu. Thấy cô ăn xong một miếng bánh, anh liền quay người rời đi .
Thời gian một mình lúc nào cũng vừa dài vừa cô đơn.
Hôm nay là cuối tuần, Ôn Nhan mấy lần suýt không nhịn được chạy sang tìm anh , nhưng cuối cùng vẫn cố nén lại , tự nhốt mình ở nhà xem cả ngày phim Hàn.
Cuối cùng, hoàng hôn buông xuống.
Ôn Nhan muốn xem thử đêm nay, cô còn "mộng du" nữa hay không .
Tối đến, cô còn uống một ly rượu vang để dễ ngủ. Chẳng bao lâu sau đã chìm vào giấc.
Một đêm không mộng.
Khi mở mắt, trời đã sáng bạch. Và như không có gì bất ngờ cô lại nằm trên giường của Hứa Ngôn Thu.
Hơn nữa, lần này tư thế còn thân mật hơn.
Hứa Ngôn Thu vẫn ngủ say.
Cô nằm sát rạt trong lòng anh , còn tay anh thì nhẹ nhàng đặt lên eo cô.
Quan trọng nhất là...
Váy ngủ của cô trong lúc ngủ bị kéo lên cao, giờ đang hất lên ở bên hông.
Và tay anh đang đặt đúng lên phần da thịt trần ở eo cô.
Không hiểu sao , nơi đó bỗng nóng hẳn lên.
Nhiệt độ lan ra từng chút một. Đốt cả mặt cô đỏ bừng.
Theo lẽ thường, gặp phải tình huống như thế này , một "bé cừu nhỏ" như Ôn Nhan nhất định sẽ luống cuống, cẩn thận gỡ tay Hứa Ngôn Thu ra , rồi hoảng hốt chạy đi .
Thế nhưng...
Thật ra , Ôn Nhan không hề là cừu con ngoan ngoãn nào cả.
Hôm qua tỉnh dậy thấy mình vẫn nằm trên giường Hứa Ngôn Thu, cô đúng là vừa bất ngờ vừa bối rối.
Nhưng hôm nay lại một lần nữa tỉnh dậy trên giường anh - Ôn Nhan gần như chắc chắn rằng tất cả đều là cố ý do Hứa Ngôn Thu sắp đặt.
Còn nguyên nhân?
Ôn Nhan nghĩ, có lẽ Hứa Ngôn Thu cũng thích cô, nhưng quá kín đáo, không chịu chủ động thôi.
Không phải cô tự luyến.
Mà ngoại trừ lý do này , cô thật sự không nghĩ ra vì sao Hứa Ngôn Thu lại làm những việc như vậy .
Ôn Nhan mím môi, lén nhìn hai người đang áp sát nhau dưới chăn.
Khóe môi cong nhẹ, cô bỗng nhỏ gan... nắm lấy bàn tay anh .
Sau đó, lấy hết dũng khí, cô kéo tay anh từ eo mình dịch lên thêm vài centimet.
Cô đưa tay anh ...đặt ngay dưới n.g.ự.c mình vài phân, rồi nhắm mắt lại .
Đúng là quá táo bạo.
Tim Ôn Nhan đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi ngực.
Quả nhiên, đúng như cô đoán Hứa Ngôn Thu rõ ràng là giả vờ ngủ.
Ngay khoảnh khắc cô đặt tay anh lên vị trí đó, cơ thể anh cứng đờ thấy rõ.
Nghe hơi thở anh bên tai bỗng nặng hẳn lên, Ôn Nhan khẽ c.ắ.n môi.
Tưởng rằng " anh trai" là đại sói xám, ai ngờ lại là cừu non trong lốt sói sao ?
Thế nhưng, chưa đợi Ôn Nhan đắc ý, bên tai bỗng vang lên giọng Hứa Ngôn Thu:
"Ôn Nhan, nhà em không có ai."
Ôn Nhan sững lại , từ từ mở mắt nhìn anh .
Chỉ thấy Hứa Ngôn Thu chống một tay lên giường, nửa ngồi dậy, môi mím thành một đường thẳng, ánh mắt khóa chặt lấy cô.
Ôn Nhan lấy lại tinh thần, cười tít mắt nhìn anh :
"Rồi sao ?"
"Cho nên..." Hứa Ngôn Thu hơi dừng lại , rút tay mình về, thấp giọng nói :
"Đừng có đùa với lửa."
Dứt lời, anh ngồi thẳng dậy, rồi bất chợt, không đầu không đuôi nói một câu:
"Anh với bạn gái... chia tay rồi ."
Ôn Nhan khựng lại :
"Vậy thì... tiếc thật."
Cô hơi căng thẳng, muốn đợi xem anh nói tiếp gì.
Nhưng đợi mãi, anh hoàn toàn không lên tiếng nữa.
Cuối cùng, Ôn Nhan không nhịn được , ngẩng đầu nhìn anh :
"Vậy anh tính làm sao tiếp theo?"
Hứa Ngôn Thu đang tìm quần áo trong tủ. Nghe vậy chỉ "Ừm?" một tiếng.
Ôn Nhan giải thích:
"Ý em là... anh tính quay lại với cô ấy sao ?"