Chương 8 - Chồng Tôi Cho Rằng Tôi Sắp Chết
Chuông điện thoại bỗng nhiên reo lên, cắt ngang lời Phó Hồng Xuyên đang định nói.
Chỉ thấy hắn lưỡng lự một chút rồi cầm điện thoại lên.
Là trợ lý của hắn gọi đến.
Phó Hồng Xuyên nghe xong thì nhíu mày, nghiêm trọng nói: "Cái gì cơ? Ăn chặn công quỹ?"
Hắn vội vã rời nhà, trước khi đóng cửa, hắn dừng lại một chút, quay đầu nhìn tôi: "Chờ tôi quay lại, sẽ nhanh thôi."
11.
Nhưng tôi chờ mấy ngày liên tục cũng không đợi được Phó Hồng Xuyên quay lại.
Thấy hắn bận như vậy, tôi cũng không thể nào không biết xấu hổ mà quấy rầy hắn được.
Cũng không có ý định nói với hắn chuyện tôi ra nước ngoài bồi dưỡng năng lực.
Diễn viên muốn sinh tồn trong cái giới này lâu dài thì phải ngày một tiến bộ, tôi nghe lời bạn tôi gợi ý, quyết định lặng lẽ ra nước ngoài học thêm một khóa diễn xuất ba tháng.
Lúc xuống máy bay, tôi đã lên kế hoạch hoàn hảo cho lần đi này rồi.
Đi ba tháng, lúc quay trở lại hắn là thời hạn hợp đồng của tôi và Phó Hồng Xuyên cũng vừa tới.
Lúc nào hắn trở về không thấy tôi ở nhà cũng xem như là mắt không thấy tim không phiền.
Đến lúc đó tôi về nước thì đi làm thủ tục ly hôn luôn, khi ấy tôi có thể chuyên tâm tập trung vào sự nghiệp rồi.
Đến nơi, tôi vẫn theo thói quen tiết kiệm như cũ, đổi sim điện thoại trong nước thành sim địa phương.
Ba tháng liên tiếp tôi hoàn toàn cắt đứt với thế giới bên ngoài, chỉ chú tâm vào chuyện học hành.
Mãi cho đến khi hoàn thành khóa học trở về, tôi vừa xuống máy bay, đổi lại sim điện thoại, 99+ cuộc gọi và tin nhắn khiến tôi trầm mặc trong giây lát.
Trước đó tôi đã nói với ba mẹ về chuyện ra nước ngoài lần này rồi.
Bạn bè bên cạnh cũng không nhiều nên chỉ có bạn thân tôi mới biết về chuyến đi này của tôi.
Về phần người đại diện và công ty, tôi cũng xin nghỉ phép rồi.
Thông báo weibo đột nhiên nhảy lên, là bài viết của một trang chuyên đưa tin về giới giải trí: "HOT!!! Lại thêm một câu chuyện tình yêu cảm động lòng người!!! Vì để tìm lại người vợ đã chết vì bệnh của mình, tổng tài Vạn Xuyên không quản khó khăn đi dọc đất nước chỉ để gặp mặt cô ấy lần cuối."
Tôi đọc lại tiêu đề bài báo mấy lần, rồi ngơ ngác đứng trong gió. Tổng tài của Vạn Xuyên là Phó Hồng Xuyên, cái này thì tôi biết. Nhưng mà không biết tôi có hiểu nhầm chỗ nào không, Phó Hồng Xuyên chưa gì đã cưới thêm một người vợ mới rồi à
Tôi về lại biệt thự của Phó Hồng Xuyên.
Trong nhà yên tĩnh đến lạ.
Mọi thứ đều vẫn y nguyên như ngày tôi rời đi.
Ngay cả cốc nước ép tôi uống dở cũng vẫn còn vừa đúng chừng đó, vị trí cũng không xê dịch chút nào.
Tôi có chút trầm mặc.
Ba tháng không phải nên lên men rồi à…
Phòng của tôi còn bị khóa lại rồi nữa chứ.
Tôi định vào trong lấy sổ tiết kiệm đi, cả chục năm tiền lương của tôi ở trong đó hu hu.