Chương 332 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam
Nghe vậy, Nhan Na ngẩn người, có lẽ cảm thấy Cận Hành không hiểu mình, cô cắn môi, quay đầu đi không nói gì, vô thức tăng tốc bước chân.
Cận Hành vẫn giữ khoảng cách vừa phải, giọng điệu bình tĩnh, như đang thuyết phục: "Bốn năm, sẽ trôi qua rất nhanh thôi."
So với một đời người dài đằng đẵng, bốn năm thực sự chẳng là gì. Chỉ cần Nhan Na có thể vượt qua bốn năm này, mở ra một con đường tươi sáng, đến lúc đó quay về tìm Từ Mãnh cũng chưa muộn. Nhưng cô không dám đánh cược.
Cuộc đời luôn đầy rẫy những biến số. Xa nhau bốn năm, chẳng ai dám đảm bảo mọi thứ vẫn sẽ giữ nguyên như ban đầu, nhiều hơn là cảnh vật đổi thay, lòng người cũng khác.
Không biết từ lúc nào, hai người đã đi đến cổng trường Sùng Minh. Văn Viêm vừa khéo từ bên trong bước ra, nhìn thấy Cận Hành và Nhan Na, liền tặc lưỡi một tiếng: "Sao không đi học tự buổi tối?"
Cận Hành kéo khóa áo lên đến tận cổ, chắn lại cơn gió lạnh lùa vào: "Nghỉ đông rồi, sao, tụi em chưa nghỉ à?"
Văn Viêm vỗ đầu một cái, cuối cùng cũng phản ứng: "Có nghỉ chứ, nhưng bên em muộn hơn bên anh hai ngày."
Từ Mãnh đứng bên cạnh, im lặng chơi đùa với trái bóng rổ trong tay, không biết vì sao lại không còn như trước, ôm lấy Nhan Na nói chuyện nữa. Còn cô, cũng chỉ cúi đầu nhìn mũi giày, im lặng bất thường.
Văn Viêm trông thấy cảnh đó, liếc mắt nhìn Cận Hành, hai người giao tiếp trong không trung chỉ một giây đã hiểu hết mọi chuyện.
Cãi nhau rồi à?
Ừ, cãi rồi.
Văn Viêm không sợ lạnh. Khi người khác đều run cầm cập thì cậu vẫn mặc áo ngắn tay, áo khoác chỉ khoác hờ trên vai như để làm màu. Đúng là sức trẻ sung mãn.
Như để phá tan bầu không khí, Văn Viêm chậm rãi mặc áo khoác vào, hỏi: "Lạnh thật đấy, hay đi ăn lẩu đi?"
Cận Hành phụ họa: "Cũng lạnh thật."
"..."
Không khí ngượng ngập lan tỏa.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .