Chương 331 - Bàn Về Một Ngàn Cách Cải Tạo Tra Nam

 

Chương 159

 

Thời tiết gần đây thay đổi thất thường. Chỉ qua một đêm, mặt đất đã ngập đầy lá rụng. Gió lạnh thổi qua khiến người ta run rẩy, mang theo một chút giá buốt.

Ban đầu còn thắc mắc, đến khi cô giáo chủ nhiệm lớp mang một chồng giấy "Thông báo kỳ nghỉ" vào lớp phát cho từng học sinh, mọi người mới ngớ người nhận ra: Đã sắp nghỉ đông rồi.

Học sinh lớp 12 ngày ngày vùi đầu làm đề, về nhà làm xong lại đổ gục xuống ngủ, nào còn tâm trí quan tâm Tết nhất. Tin tức nghỉ đông đột ngột đến như vậy khiến những dây thần kinh căng cứng bấy lâu của mọi người cuối cùng cũng thả lỏng, trên mặt ai nấy đều lộ rõ vẻ vui sướng.

"Thật sự sắp được nghỉ rồi sao? Tôi không phải đang mơ đấy chứ?"

"Phải về ngủ một giấc đã, mệt chết đi được."

"Kỳ nghỉ đông ngắn lắm, vẫn phải làm đề thôi. Nghỉ xong là thi đại học rồi."

Cận Hành nhìn qua tờ thông báo an toàn, ước chừng thời gian nghỉ đông khoảng hai mươi ngày, không nhiều không ít, chỉ thoáng cái là qua. Nhưng so với chuyện Tết, mọi người hiển nhiên quan tâm đến kỳ thi đại học đang đến gần hơn.

Lớp 9 đã có sự tiến bộ vượt bậc, trong kỳ thi chung toàn khối lần trước, điểm trung bình thậm chí đã ngang bằng với lớp 7, khiến bao người phải há hốc mồm kinh ngạc.

Cô nhìn về phía Cận Hành, có chút ghen tị với sự rõ ràng trong định hướng tương lai của anh, trong khi bản thân lại tràn ngập mơ hồ: "Từ Mãnh phải chăm sóc mẹ anh ấy, chỉ có thể ở lại địa phương. Sau này hoặc là học cao đẳng, hoặc là đi làm, tôi muốn ở bên anh ấy..."

Cận Hành cuối cùng cũng hiểu tại sao cô lại khổ sở như vậy. Đây dường như là vấn đề không thể tránh khỏi của mỗi cặp đôi thời học sinh khi tốt nghiệp. Anh nhìn lên bầu trời xanh trong, khẽ thở dài một tiếng: "Cậu ấy nghĩ thế nào?"

Nhan Na mím môi, đôi mắt hơi đỏ lên: "Anh ấy cũng bảo tôi nên đi học ở Hải Đại."

Cận Hành nói: "Vậy thì đi học đi."

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .