Chương 4 - Anh Trai Hay Bạn Trai
Nghĩ đến đây tôi còn không buồn đi tắm.
Tôi quay lại phòng ngủ và gọi điện cho Triệu Chiêu.
Anh ấy làm việc cho bố tôi và anh cũng là anh em kết nghĩa của tôi, thế nên tôi muốn hỏi anh ấy xem anh ấy biết chuyện này hay không.
Triệu Chiêu đang ở quán bar, anh ấy cao giọng hỏi tôi đang nói về điều gì.
Tôi sốt ruột cúp máy rồi đứng dậy thay quần áo đi tìm anh ấy.
Tôi không nghĩ rằng Chu Khải Trì vẫn đang đứng trước cửa phòng tôi, khi tôi mở cửa tôi đã rất bất ngờ khi thấy anh.
“Anh đứng trước cửa phòng em làm gì, làm anh trai hay làm vệ sĩ? Tại sao lại đứng trước cửa phòng em? Muộn rồi, anh nên đi ngủ đi”.
Chu Khải Trì nhìn tôi từ trên xuống dưới rồi cau mày hỏi tôi đi đâu.
“Quán bar”, tôi đáp.
Sau khi nói xong thì tôi bước ra ngoài sau đó bị anh ấy tóm lấy cổ tay.
“Bây giờ đã muộn rồi, bên ngoài rất nguy hiểm”.
Tôi bỗng nhiên nghĩ, bố tôi còn không quản được tôi thì sao anh ấy có thể quản được tôi cơ chứ?
Nhưng sự thật là anh ấy đã chặn cửa không cho tôi đi.
Tôi tức giận khi nhìn vào bức tường thịt trước mặt.
Anh ấy cứ đứng trước mặt tôi nhưng không có ý muốn chạm vào tôi.
“Được rồi em không ra ngoài là được chứ gì, vậy em có thể sờ cơ bụng của anh được không?”
Anh ấy ngơ ra một lúc không ngờ tôi có thể nói ra những lời như vậy.
Sau một hồi im lặng, anh ấy bước sang một bên và tránh đường cho tôi ra ngoài.
Tôi cảm thấy anh thật sự thiếu tôn trọng tôi.
Tôi là người mà có thể có được bất cứ thứ gì tôi muốn và không ai có thể từ chối tôi.
Anh đẹp trai ơi, anh đã thành công thu hút sự chú ý của tôi rồi đó.
Nhưng lúc này có chuyện quan trọng hơn phải làm nên tôi chỉ nhìn anh ấy.
Vừa khởi động xe, Chu Khải Tri đã nhanh chóng ngồi vào ghế phụ.
Anh thắt dây an toàn rồi bình tĩnh nói:
“Anh đi cùng em”.
Gì vậy trời?
Tôi thật sự không hiểu anh ấy đang nghĩ gì.
Tôi đưa anh vào phòng bao trong quán bar. Những người trong phòng lập tức im lặng.
Triệu Chiêu túm lấy tôi, nghiến răng nghiến lợi hỏi:
“Thương Ninh, em đang làm gì vậy? Sao lại mang cảnh sát đến đây?
Cảnh sát gì? Tôi không hiểu mô tê gì hết.
Mà giấy tiếp theo, tôi nhìn Chu Khải Trì vai rộng, eo hẹp, dáng vẻ thì ngay thẳng có chỗ giống nào giống cảnh sát đâu.
“Hiểu lầm rồi, đây là anh trai tôi”.
Triệu Chiêu liền kéo tôi vào góc và hỏi:
“Cưng sẽ không bị lừa chứ?”
Mới mấy ngày không gặp, anh ta lại đổi màu tóc, lần này là màu hồng hạc.
Tôi giơ tay nắm một nhúm tóc:”Anh nhuộm nhiều như thế này không sợ đầu hói như Địa Trung Hải à?”
Anh ấy tức giận và đẩy tôi ra rồi ngồi vào ghế.
Tôi mỉm cười đứng dậy, phát hiện Chu Khải Trì lạnh lùng nhìn tôi, không khí xung quanh cũng lạnh hơn nữa.
Gì vậy sao lại đột nhiên tức giận.
Tôi không hiểu được và nói với anh ấy ngồi xuống.
Anh ấy không khách khí, lạnh lùng nói với Triệu Chiêu đang ngồi bên cạnh tôi
“Mời anh nhường chỗ”.
Khuôn mặt của anh ấy thật đáng sợ, khiến tôi có chút sợ hãi.
Nhưng thằng cha Triệu Chiêu không phải người dễ khuất phục.
“Thực xin lỗi, tôi không nhường được”
Tay của Chu Khải Trì lập tức siết chặt lại.
Tôi sợ họ đánh nhau nên nhanh chóng ngăn họ lại.
Đẩy Triệu Chiêu đang ngồi sát bên tôi ra và bắt Chu Khải Trì ngồi xuống.
Chỉ là trường hợp này trông thật kì quặc, một bên là anh em kết nghĩa một bên là người anh trai mới.
Tôi quay lại phòng ngủ và gọi điện cho Triệu Chiêu.
Anh ấy làm việc cho bố tôi và anh cũng là anh em kết nghĩa của tôi, thế nên tôi muốn hỏi anh ấy xem anh ấy biết chuyện này hay không.
Triệu Chiêu đang ở quán bar, anh ấy cao giọng hỏi tôi đang nói về điều gì.
Tôi sốt ruột cúp máy rồi đứng dậy thay quần áo đi tìm anh ấy.
Tôi không nghĩ rằng Chu Khải Trì vẫn đang đứng trước cửa phòng tôi, khi tôi mở cửa tôi đã rất bất ngờ khi thấy anh.
“Anh đứng trước cửa phòng em làm gì, làm anh trai hay làm vệ sĩ? Tại sao lại đứng trước cửa phòng em? Muộn rồi, anh nên đi ngủ đi”.
Chu Khải Trì nhìn tôi từ trên xuống dưới rồi cau mày hỏi tôi đi đâu.
“Quán bar”, tôi đáp.
Sau khi nói xong thì tôi bước ra ngoài sau đó bị anh ấy tóm lấy cổ tay.
“Bây giờ đã muộn rồi, bên ngoài rất nguy hiểm”.
Tôi bỗng nhiên nghĩ, bố tôi còn không quản được tôi thì sao anh ấy có thể quản được tôi cơ chứ?
Nhưng sự thật là anh ấy đã chặn cửa không cho tôi đi.
Tôi tức giận khi nhìn vào bức tường thịt trước mặt.
Anh ấy cứ đứng trước mặt tôi nhưng không có ý muốn chạm vào tôi.
“Được rồi em không ra ngoài là được chứ gì, vậy em có thể sờ cơ bụng của anh được không?”
Anh ấy ngơ ra một lúc không ngờ tôi có thể nói ra những lời như vậy.
Sau một hồi im lặng, anh ấy bước sang một bên và tránh đường cho tôi ra ngoài.
Tôi cảm thấy anh thật sự thiếu tôn trọng tôi.
Tôi là người mà có thể có được bất cứ thứ gì tôi muốn và không ai có thể từ chối tôi.
Anh đẹp trai ơi, anh đã thành công thu hút sự chú ý của tôi rồi đó.
Nhưng lúc này có chuyện quan trọng hơn phải làm nên tôi chỉ nhìn anh ấy.
Vừa khởi động xe, Chu Khải Tri đã nhanh chóng ngồi vào ghế phụ.
Anh thắt dây an toàn rồi bình tĩnh nói:
“Anh đi cùng em”.
Gì vậy trời?
Tôi thật sự không hiểu anh ấy đang nghĩ gì.
Tôi đưa anh vào phòng bao trong quán bar. Những người trong phòng lập tức im lặng.
Triệu Chiêu túm lấy tôi, nghiến răng nghiến lợi hỏi:
“Thương Ninh, em đang làm gì vậy? Sao lại mang cảnh sát đến đây?
Cảnh sát gì? Tôi không hiểu mô tê gì hết.
Mà giấy tiếp theo, tôi nhìn Chu Khải Trì vai rộng, eo hẹp, dáng vẻ thì ngay thẳng có chỗ giống nào giống cảnh sát đâu.
“Hiểu lầm rồi, đây là anh trai tôi”.
Triệu Chiêu liền kéo tôi vào góc và hỏi:
“Cưng sẽ không bị lừa chứ?”
Mới mấy ngày không gặp, anh ta lại đổi màu tóc, lần này là màu hồng hạc.
Tôi giơ tay nắm một nhúm tóc:”Anh nhuộm nhiều như thế này không sợ đầu hói như Địa Trung Hải à?”
Anh ấy tức giận và đẩy tôi ra rồi ngồi vào ghế.
Tôi mỉm cười đứng dậy, phát hiện Chu Khải Trì lạnh lùng nhìn tôi, không khí xung quanh cũng lạnh hơn nữa.
Gì vậy sao lại đột nhiên tức giận.
Tôi không hiểu được và nói với anh ấy ngồi xuống.
Anh ấy không khách khí, lạnh lùng nói với Triệu Chiêu đang ngồi bên cạnh tôi
“Mời anh nhường chỗ”.
Khuôn mặt của anh ấy thật đáng sợ, khiến tôi có chút sợ hãi.
Nhưng thằng cha Triệu Chiêu không phải người dễ khuất phục.
“Thực xin lỗi, tôi không nhường được”
Tay của Chu Khải Trì lập tức siết chặt lại.
Tôi sợ họ đánh nhau nên nhanh chóng ngăn họ lại.
Đẩy Triệu Chiêu đang ngồi sát bên tôi ra và bắt Chu Khải Trì ngồi xuống.
Chỉ là trường hợp này trông thật kì quặc, một bên là anh em kết nghĩa một bên là người anh trai mới.