Chương 1 - Xuyên Thành Xà Tinh Trong Tây Du Ký

[FULL] Xuyên Thành Xà Tinh Trong Tây Du Ký - Phần 1

Tác giả: Tiểu Nhiêu

Edit: Hồng Tụ Thiêm Hương

︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵

Vì quá thích mấy thứ âm u bò lổn ngổn, hệ thống đã biến ta thành xà tinh.

… Trong "Tây Du Ký"...

Nhìn Đường Tăng đang bị ném vào nồi nước sôi, ta im lặng.

Để bảo toàn mạng sống, ta buộc phải bái Đường Tăng làm sư phụ.

Tôn Ngộ Không: "Hửm? 81 kiếp nạn đã qua 54 kiếp, mà bây giờ ngươi mới đến bái sư?"

Ta: "Đúng là duyên số kỳ diệu nhỉ."

1

Sau khi làm nữ phụ trong suốt chín mươi chín thế giới, ta đã sụp đổ, biến chất, hắc hóa.

Aaaa, ta muốn u ám, đen tối, trườn bò, gào thét!

Hệ thống chưa từng xuất hiện: [Được thôi.]

Ta: "Hả?"

Rồi ánh sáng lóe lên.

Ta biến thành xà tinh.

Thuộc hạ hớn hở ném một gã đầu trọc vào nồi: "Ăn thịt Đường Tăng nào!"

Ta nhìn gã đầu trọc tên Đường Tăng kia.

Có chút câm nín…

Hệ thống, ngươi khùng hả...

Nhất định phải là xà tinh trong "Tây Du Ký", nhân vật chỉ có thể sống được một tập thôi sao?

2

Để bảo toàn mạng sống, ta đã bái Đường Tăng làm sư phụ, chỉ nói rằng mình được Phật Bà Quan Âm điểm hóa, ở đây chờ đợi người đi lấy kinh.

Đại sư huynh có chút kinh ngạc: "Mười vạn tám ngàn dặm, đã đi được hơn sáu vạn dặm, trải qua 54 kiếp nạn trong số 81 kiếp, mà bây giờ ngươi mới bái sư?!"

Ta: "Đúng là duyên số kỳ diệu nhỉ."

Trư Bát Giới thông minh: "Quan Âm Bồ Tát cũng thương xót sư muội quá, đến giờ mới cho sư muội bái sư."

Vừa dứt lời, mọi người đều nhìn ta bằng ánh mắt khác.

Đây chính là sức mạnh của chỗ dựa sao?

Nhị sư huynh nói hay lắm, nói thêm nữa đi!!

3

Vậy là từ đó về sau, hành trình đi lấy kinh trở thành chuyện của năm người.

Nhưng khi mới xuyên qua, ta thực sự rất kinh ngạc.

Đường Tăng môi hồng răng trắng, phong độ tuấn tú đúng như miêu tả.

Nhưng ba vị đại soái ca bên cạnh.

Các huynh là ai vậy?!

Mãi đến khi một người trong số họ kêu lên tiếng heo.

Không, không phải chứ?

Sao ngươi lại là Trư Bát Giới vậy?

Ta suy nghĩ hồi lâu rồi nói một câu: "Các huynh là phiên bản nào?"

Mọi người: "?"

Hệ thống lén lút nhắn tin cho ta: [Phiên bản đồng nhân.]

Ta: "?"

4

Mặc dù ngày gia nhập nhóm ta đã thề non hẹn biển rằng sẽ nỗ lực đi thỉnh kinh.

Nhưng sau khi trải qua kiếp nạn nữ phụ ở chín mươi chín thế giới, ta đã trở thành một con sâu bọ u ám vô hồn.

Mỗi ngày ta chỉ biết quấn quanh cây cối, bò trườn một cách u ám và vặn vẹo.

Mệt thì treo mình lên gậy Như Ý.

Đại sư huynh quăng ta ra, ta lại bám vào cây Đinh Ba của Trư Bát Giới.

Có hơi nhọn một chút.

Thỉnh thoảng giữa đêm khuya, ta lại gào thét quái dị.

Trư Bát Giới sợ hãi bò dậy gào lên: "Đại sư huynh! Sư phụ lại bị yêu quái bắt đi rồi!"

… Trư Bát Giới, câu thoại của ngươi thật là thuận miệng mà.

5

Để có chút tác dụng nho nhỏ trong nhóm, ta quyết định cướp đi câu thoại của Trư Bát Giới.

Vì đã thuộc lòng cốt truyện nên ta dễ dàng giành được tiên cơ, thường là yêu quái chưa kịp chạm vào vạt áo của thầy trò Đường Tăng, ta đã gào lên: "Đại sư huynh, sư phụ lại bị yêu quái bắt đi rồi!"

Yêu quái chưa bắt được Đường Tăng, Đường Tăng chưa bị yêu quái bắt, Trư Bát Giới đang chuẩn bị lên tiếng đều khựng lại một chút.

Chỉ có Đại sư huynh ung dung nhấc gậy Như Ý lên: "Chuyện nhỏ."

Nhưng... Nhưng trông đáng ghét quá!

Hào quang nhân vật chính thật chói mắt!

Thật biết cách ra vẻ!

Con sâu bọ u ám không thể nhìn thấy ánh sáng đã bị chói đến nỗi mù mắt.

6

Từ khi cướp đi câu thoại của Trư Bát Giới, nhị sư huynh đã nhìn ta với ánh mắt không hài lòng.

Đặc biệt là khi hắn ta phát hiện ta ăn nhiều hơn hắn ta.

Cả ngày hắn chỉ biết nói móc ta.

"Cả ngày chỉ biết quấn quanh cây cối, âm u rên rỉ."

"Chẳng làm được gì mà còn ăn nhiều như vậy."

"Có chỗ dựa đúng là lợi hại."

Cho đến khi ta biến thành người.

Trư Bát Giới im lặng, hiền lành, miệng lợn bắt đầu nói tiếng người: "Sư muội, sư huynh thấy cái cây kia rất hợp với muội, muội có muốn sư huynh bế muội lên không?"

"Làm nhiều việc như vậy chắc mệt lắm rồi phải không? Muội có muốn ăn thêm tô cơm nữa không?"

"Quan Âm Bồ Tát cũng thật là, lẽ ra nên đợi đến kiếp nạn thứ tám mươi mới cho muội bái sư chứ."

… Biết nói đấy, nói nhiều hơn đi.

7

Nhưng Đường Tăng yêu cầu ta biến thành rắn với lý do người xuất gia không được đến gần phụ nữ.

?

Ngoại hình của ta thay đổi chứ không phải giới tính nhé.

Sau khi biến lại thành rắn, ta quấn quanh cổ Đường Tăng.

Kỳ lạ là y chẳng hề phản đối.

Đây là Đường Tăng trong các tác phẩm đồng nhân sao?

Sao lại bất thường thế này?

Chẳng lẽ tên trọc này động lòng rồi sao?

Dù sao đây cũng là Đường Tăng trong tác phẩm đồng nhân, làm ra chuyện gì điên cuồng cũng là điều dễ hiểu.

Ta đành phải khuyên nhủ y một cách rành mạch mỗi ngày: "Chinh phục được chân kinh mới là việc chúng ta nên làm.

"Sắc đẹp chỉ là mây bay gió thoảng.”

"Người xuất gia cần giữ gìn tâm trí."

Đường Tăng: "?"

Mãi đến ngày thứ năm, ta mới nhận ra.

Y thực sự ham muốn cơ thể ta.

Nhưng là theo nghĩa đen.

Trời nóng quá.

Y cầm ta như que kem để giải nhiệt...

Xin lỗi, là ta, nữ phụ lót đường này không biết trời cao đất dày...

Kết quả là sau đó thời tiết càng ngày càng nóng.

Bốn người vây quanh sờ mó ta.

Sờ đến mức vảy của ta trở nên bóng loáng.

... Truyện đồng nhân có thể biến thái đến mức này sao?

8

Lúc đầu, ta tưởng rằng chỉ cần đi theo và thỉnh thoảng hô hào vài câu là xong. 

Ai ngờ, vì ta hô quá sớm, yêu quái chưa kịp bắt được sư phụ thì đã bị đại sư huynh đánh đuổi. 

Việc này xảy ra vài lần.

Yêu quái quyết định bắt ta trước.

Nó không tốn chút sức lực nào.

Yêu quái cũng rất ngạc nhiên: "Sao ngươi còn dễ bắt hơn cả Đường Tăng vậy?"

Ta: "Lâm Tiêu, ngươi..."

Xin lỗi, vì là con yêu quái yếu đuối nhất trong tác phẩm Tây Du Ký.

Sinh ra là yêu quái, ta cũng rất lấy làm tiếc.

9

Yêu quái bắt đầu đun nước sôi.

Ta đau đớn tột cùng: "Rắn dễ thương như vậy mà sao lại ăn rắn?!"

Yêu quái: "Không phải, ngươi không hiểu gì à?"

Ta: "Không hiểu gì cả."

Cũng như việc họ có đến cứu ta hay không, ta cũng không rõ.

Ta không tin tưởng lắm vào hình tượng Tôn Ngộ Không đẹp trai trong truyện đồng nhân.

Vì vậy, ta bắt đầu làm thân với con yêu quái.

“Thực ra ta cũng không thân thiết với họ lắm.”

"Ta mới đến đây."