Chương 6 - Vượt Ngàn Dặm Ta Đi Làm Thông Phòng

Sáng sớm, Triệu thẩm đã đánh thức ta: 

“Dậy đi thôi. Bữa sáng không tự làm ra được đâu.”

Ta nhanh nhẹn thu dọn cho bản thân và theo bà vào bếp. Ta xung phong nhóm lửa, công việc này ta rất tự tin.

Công việc đầu tiên của chúng ta là chuẩn bị bữa sáng cho Tướng quân. Triệu thẩm nói Tướng quân không thích bữa sáng cầu kỳ, chỉ cần một bát cháo trắng nóng, thêm chút rau rau xào hoặc món mặn là đủ.

Bà thường bỏ thêm ít thịt khô vào hầm cháo. 

Lúc ta cảm thán bữa sáng của Tướng quân còn đơn giản hơn lúc ta ở phủ, Triệu thẩm cười nói lúc bà mới tới cũng từng nghĩ sẽ trổ hết tài nghệ, làm bữa ăn phong phú, không ngờ lúc đụng đến, nguyên liệu thì thiếu, thời gian thì gấp, đành thôi.

Dù vậy bữa sáng hôm ấy vẫn trễ, Tướng quân bụng đói đi luyện binh, trưa về chỉ cho lính truyền lời, bữa ăn của ngài càng đơn giản càng tốt.

Trong lúc ta hì hục thái rau, Triệu thẩm nói: “Tướng quân không bao giờ ăn sáng muộn. Bữa sáng phải xong trước khi binh lính tập hợp. Con làm quen dần đi, ở đây không có chuyện ngủ nướng đâu.”

Đến khi binh lính mang thức ăn đến cho Tướng quân, hai chúng ta mới có chút thời gian ăn bữa sáng đơn giản của mình.  

“Nhớ kỹ, nơi ở của Tướng quân không phải ai cũng được vào. Mỗi ngày, thức ăn sẽ do binh lính mang đi. Nếu muốn làm gì, phải thông qua ta. Nếu buồn chán có thể ra bờ sông nơi giặt đồ chơi.” Vừa ăn Triệu thẩm vừa dặn dò ta. 

Ta vâng lời, không hỏi thêm.  

—-

Làm đầu bếp cho Tướng quân thật … nhàn rỗi, mà ta là phụ bếp của vị đầu bếp trung niên nên càng rảnh rỗi hơn.

Sáng dậy sớm nấu ăn sáng xong thì ăn sáng, sau đó chuẩn bị nguyên liệu làm thức ăn trưa và tối. Nếu Tướng quân ra ngoài sẽ có lính đến báo, thế là khỏi nấu luôn.

Triệu thẩm nếu rảnh sẽ gọi ta cùng làm dưa muối ngâm, phơi củ cải, làm thịt muối…

Triệu thẩm luôn nhấn mạnh rằng, quân doanh thường thiếu lương khô nên bất kỳ món nào dễ bảo quản và chắc bụng đều rất cần thiết.  

Ta nghĩ đến những món điểm tâm và ăn vặt từng ăn ở phủ rồi xem trong bếp có nguyên liệu gì thì hì hục làm thử.

Sau cùng ta quyết định làm bánh khoai lang nướng từng ăn mà ở đây có nguyên liệu làm.

Chỉ cần mang khoai lang luộc chín, nghiền mịn, trộn với chút đường và bột ngô, rồi nặn thành từng lát nhỏ mang lên chảo nóng lật liên tục đến khi vàng thơm là được.

Lúc ở phủ đầu bếp tỉ mỉ tạo hình đẹp mắt và sau khi chiên còn bày ra đĩa, rắc hạt mè rang thơm lên nhưng ở đây, ta chiên xong thì trực tiếp bày ra mâm cùng thưởng thức với Triệu thẩm.  

Triệu thẩm nếm thử:“Không tệ. Số còn lại để mang Tướng quân nếm thử.”  

---

Buổi chiều hôm sau, khi ta đang ngồi gọt khoai tây, bỗng có tiếng bước chân mạnh mẽ vang lên từ phía cửa bếp. 

Ngẩng đầu lên, ta thấy một bóng người cao lớn xuất hiện: Tướng quân.  

Đây là lần đầu tiên ta thấy hắn ở khoảng cách gần như vậy kể từ ngày gặp mặt đầu tiên. Vẻ mặt hắn vẫn nghiêm nghị, ánh mắt sắc bén như dao. Hắn nhìn lướt qua gian bếp, dừng lại ở Triệu thẩm, rồi nói:  

“Những món điểm tâm hôm qua rất tốt. Phiền thẩm làm thêm để thưởng cho binh lính.”  

“Thưa Tướng quân, mấy món này đều do tiểu cô nương này làm cả.” Triệu thẩm chỉ về phía ta, giọng điệu không hề e dè.  

Ta khẽ cúi đầu, cảm nhận rõ ánh mắt Tướng quân rơi xuống người mình.  

Hắn không nói gì thêm, chỉ nhìn ta một lát rồi quay lại nói với Triệu thẩm:  

“Ta sẽ cho một nhóm lính trẻ đến đây phụ giúp. Cũng để học cách làm những món này.”  

Khi hắn rời đi, ta tiếp tục công việc. Lòng lại có chút nhảy nhót vui vẻ.