Chương 10 - Vật chứa

Ngay khi tôi cho rằng Thanh Thanh đã trải qua những ngày bình thản hạnh phúc thì cậu ấy lại tự quay về.

Quần áo xốc xếch, điên điên khùng khùng trở về.

Bụng của cậu ấy hơi nhô lên, đúng là đã có thai.

Nghe người làng bên nói, Đại Dũng bỏ Thanh Thanh ra ngoài làm thuê rồi.

Tôi lo cậu ấy bị ba mẹ đánh mắng nên thỉnh thoảng lẻn sang nhà thăm cậu ấy.

Nhưng kỳ lạ chính là, từ sau khi Thanh Thanh trở về, thái độ của ba mẹ cậu ấy hoàn toàn không còn giống trước kia.

Không chỉ không cho cậu ấy làm việc, ngược lại còn để cho cậu ấy được ăn ngon uống sướng.

Trong làng có người khuyên ba mẹ Thanh Thanh đưa cậu ấy đi phá thai, nếu không sẽ làm lỡ cả đời cậu ấy.

Nhưng ba mẹ Thanh Thanh mỗi lần đều chỉ đáp lấy lệ, cũng không thấy có bất kỳ hành động nào.

Cho đến hôm nay, tôi nhìn thấy dì út đi vào nhà Thanh Thanh.

Tôi núp ở dưới bậu cửa sổ, nghe rõ ràng cuộc đối thoại giữa bọn họ.

Dì út nói: "Nhất định phải sinh đứa bé này ra, giá cả cũng dễ bàn”.

Mẹ Thanh Thanh: "Được được, nhất định sinh!”.

Dì út: "Nhân tiện, thời gian đứa bé này ra đời phải do tôi quyết định, sớm không được mà muộn cũng không được”.

...