
Tuyết Rơi Năm Ấy
VĂN ÁN
Sau nhiều năm tốt nghiệp, người bạn cùng bàn mà tôi từng thầm thích thời trung học đã trở thành một ngôi sao lớn.
Tại buổi họp lớp, chúng tôi tình cờ gặp lại nhau, nhưng anh ấy lại tỏ ra lạnh nhạt.
“Xin hỏi, bạn là…?”
Mọi người đều cho rằng Phí Vọng đã quên tôi từ lâu.
Cho đến khi tin tức tôi bất ngờ qua đời truyền về, cô bạn thân khi dọn dẹp di vật của tôi đã vô tình phát hiện ra những bức thư tình Phí Vọng từng viết cho tôi.
【Giang Vị, thầm mến cậu khổ quá, mình không muốn thích cậu nữa.】
Nhìn xuống phía dưới, còn một dòng chữ nhỏ—
【Thôi vậy, lừa cậu đấy.】
Tối hôm đó, tin tức Phí Vọng t,ự s,at vì tình leo lên hot search.
Lần nữa mở mắt ra, tôi quay về đúng ngày diễn ra buổi họp lớp.
Nhìn Phí Vọng với vẻ mặt lạnh lùng trước mắt, tôi thử lấy điện thoại ra và gửi tin nhắn cho anh ấy.
Giây tiếp theo, âm báo “đặc biệt quan tâm” vang lên.
Phí Vọng: “……”
Bình luận