Chương 17 - Đích Nữ của Ngô Gia - Tuyết Chi

18

Ta đến Kinh thành theo Thái tử.

Thánh thượng đích thân đến gặp ta, ông ấy nói cho ta biết, bệnh dịch đã bùng nổ khắp nơi chứ chẳng riêng Vân Thành.

May mắn là trong lúc dân chúng lầm than, ông ấy đã để Thái Y Viện nghiên cứu phương thuốc của ta rồi gửi đến các vùng dịch.

Ông ấy còn nói, ta có công với xã tắc, phổ độ chúng sinh, Thái tử có thể lấy ta làm vợ là thần thánh đã phù hộ cho triều đình này.

Ta yên lặng tiếp nhận ban thưởng.

Tặng phẩm ta nhận càng nhiều thì người của Ngô gia càng sợ hãi.

Hiện nay cha ta đang nhậm chức ở Kinh thành, đại phu nhân lại là cáo mệnh phu nhân.

Mà hết thảy đều do công lao của Ngô Thư Nguyệt đổi lấy.

Hiện nay công thần là ta, Ngô Thư Nguyệt lại là tội nhân mạo nhận, đoạt công lao, cha ta và đại phu nhân chẳng thể chịu nổi nữa.

Cuối cùng họ cũng nhớ đến thứ thân tình mà khi trước còn chưa bao giờ tồn tại, họ bắt đầu cố gắng để ta nhận tổ quy tông.

Cha ta nói, thật ra mẹ ta mới là người mà ông ta thích nhất.

Đại phu nhân nói, bà ta sẽ mời trưởng lão trong tộc tới, ghi tên ta dưới danh nghĩa là con gái của bà ta, từ nay ta chính là đích nữ của Ngô gia.

Ta khoan thai gẩy cánh hoa quế trong chiếc ly sứ rồi mỉm cười: “Hửm? Ta là đích nữ của Ngô gia, vậy Ngô Thư Nguyệt là ai?”

Cha ta và đại phu nhân đều ngẩn người.

Đại phu nhân lên tiếng trước: “Tuyết Chi, dù sao Nguyệt nhi cũng là tỷ tỷ của con…”

Ta cầm ly trà lên rồi nện xuống trước mặt bà ta.

Mảnh sứ văng tung tóe, đại phu nhân sợ đến choáng váng.

Ta mỉm cười nhìn bà ta: “Đại phu nhân, mẹ con các người tâm liền tâm nên ta không nói với bà. Có lẽ ta nên nói chuyện với cha ta nhỉ.”

Ta chuyển sang cha mình: “Ngô Thư Nguyệt với con, cha chỉ có thể chọn một thôi, tự cha quyết đi.”