Chương 8 - CHỒNG TÔI CÓ CON VỚI CHỊ DÂU ANH TA - TUYỂN TẬP VẢ MẶT TRA NAM
14
Bây giờ chỉ cần toàn thế giới nhìn thấy dáng vẻ đó của bọn họ liền có thể đoán ra được chắc chắn quan hệ của bọn họ có vấn đề, chỉ có anh ấy còn ngốc nghếch tin tưởng bọn họ sẽ không phản bội anh ấy.
Tôi không trực tiếp trả lời câu hỏi của anh ấy.
Tôi chỉ hỏi anh ấy một câu: “Lỡ như những gì cư dân mạng đoán là thật, anh dự tính làm như thế nào ạ?”
Thẩm Minh sững sờ, im lặng mấy giây mới trả lời tôi: “Anh tin tưởng em trai anh và vợ anh.”
Tôi không nói thêm gì nữa, anh ấy cũng cúp điện thoại rồi.
Thông qua tìm kiếm của lính cứu hỏa, cuối cùng cũng tìm được Thẩm Mặc và Liễu Diễm rồi!
Hình ảnh dưới núi của bọn họ cũng bị tiếp tục đăng lên trên mạng.
Trong ảnh cơ thể hai người đều bẩn thỉu, xem ra trên mặt có chút thương tích.
Liễu Diễm đang cầm điện thoại trong tay để gọi điện, Thẩm Mặc đi sau lưng chị ta.
Dòng chữ kèm theo là: #Chị dâu em chồng mất tích đã tìm thấy rồi, trượt chân rơi xuống vách núi, trên người trầy da.
Bình luận phía dưới bùng nổ rồi!
“Vết thương ở chỗ nào cơ? Ở mông à?”
“Nhìn không ra có vết thương nha? Ở chỗ nào thế? Là em chồng bóp sao?”
“Không phải nói là không liên lạc được sao? Nhưng nhưng người phụ nữ kia đang gọi điện thoại kìa.”
“Đâm bị thương hả?”
“Trai đơn gái chiếc ở chung một chỗ, chắc chắn củi khô bốc cháy!”
“Người chồng này che giấu rất sâu nha! Từ lâu anh đã biết cái gì đó rồi đúng không hả? Để nhân dân cả nước giúp anh bắt gian à?”
“Lâu trên ơi, tôi cũng cho rằng như vậy.”
…
Hai người bọn họ nổi tiếng rồi.
Nhưng Thẩm Minh lại nổi giận rồi, tag những cư dân mạng kia để trả lời bọn họ, còn cãi lại từng người từng người một.
Bởi vì không phải anh ấy che giấu rất sâu xa, chỉ là thật sự ngốc thôi.
15
Nhưng anh ấy làm như vậy hoàn toàn không có tác dụng.
Lại bị một nhóm lớn dân cư mạng chế nhạo một phen.
Đợi đến khi hai người Thẩm Minh quay về, sắc mặt bọn họ giống như gan heo rồi.
Rõ ràng chuyện trên hot search bọn họ đều biết rồi.
Thẩm Minh dẫn theo con trai chờ ở nhà tôi, Liễu Diễm vừa vào cửa liền đánh đòn phủ đầu nhào vào trong lòng anh ấy khóc hu hu: “Chồng ơi, sợ chết em rồi, em còn tưởng rằng không bao giờ gặp lại được anh và con trai nữa, hu hu hu.”
Thẩm Minh vỗ lưng thuận khí cho chị ta, an ủi chị ta, nói: “Vợ ơi đừng sợ, không phải bây giờ em quay về rồi đó sao? Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi.”
Thấy Thẩm Minh vẫn ngốc như trước kia, không hề nghi ngờ chị, rõ ràng Liễu Diễm thở phào nhẹ nhõm.
Mối nguy của Liễu Diễm đã được hóa giải, Thẩm Mặc vội vàng đến bên cạnh tôi, giải thích: “Vợ ơi, hôm đó bọn anh rơi xuống vách núi, điện thoại lại bị rơi vỡ rồi, cũng không có cách nào liên lạc với em, em đừng tức giận. Với lại em tuyệt đối đừng tin những lời bịa đặt ở trên mạng, được không?”
Giải thích cứng nhắc, yếu ớt như vậy à!
Nhưng mà không sao, tôi chấp nhận.
Tôi cũng giống như Thẩm Minh, an ủi anh ta: “Không sao đâu chồng ơi, người không sao là được rồi!”
Thấy tôi và Thẩm Minh ngốc như nhau, dễ lừa gạt như vậy, Thẩm Mặc và Liễu Diêm nhìn nhau cười.
16
Cư dân mạng cãi vã đến mức sục sôi khí thế, nhưng lại không hề ảnh hưởng đến quan hệ của hai nhà bọn tôi.
Từ đó về sau, hai người bọn họ càng ngày càng to gan.
Thẩm Mặc nhiều lần lái xe chở Liễu Diễm ra ngoài.
Bọn họ đi đến rất nhiều nơi, đến trên xe cũng đều để lại dấu vết của bọn họ.
Hết thảy tôi đều coi như không nhìn thấy.