Chương 7 - Truth or dare

8.

 

Tôi giả vờ như không nghe thấy điều anh ta vừa nói.

 

Bước chân của Thích Dạ dần nhanh hơn, có mấy lần tôi suýt ngã.

 

Tên điên này...

 

Tôi sợ đến mức theo bản năng mà quàng tay qua cổ anh ấy.

 

Trong thoáng chốc, tôi nhìn thấy nụ cười đắc thắng của anh.

 

Tôi cắn chặt răng, dùng móng tay cào vào da vùng cổ của anh.

 

Thích Dạ không thấy đau cũng chẳng thấy ngứa, nhưng giọng lại trở nên khàn khàn: “Có cần tôi chăm sóc em không?”

 

Tôi đã quá quen với giọng điệu này của anh ấy, đây là điềm báo cho cơn bão sắp xảy ra.

 

Tôi mím môi, ngoan ngoãn nằm im trong vòng tay của anh.

 

Vừa bước vào nhà, tôi lập tức vùng ra khỏi tay anh, chạy khắp nhà tìm phòng tắm.

 

Đây là một ngôi nhà hai phòng đơn giản với một phòng tắm cực kỳ nhỏ.

 

Tôi phải mất hơn một giờ mới tắm xong.

 

Ở đây không có máy sấy tóc nên tôi đành ra ngoài với mái tóc ướt.

 

Thích Dạ đứng ở huyền quan gọi điện thoại, giọng điệu vô tư, thoải mái. Nước trên quần áo đã khô, chỉ còn lại bùn khô trên đó, trông rõ là bẩn thỉu, nhưng anh vẫn bình tĩnh, trông vẻ không hề quan tâm đến điều đó.

 

Ở nơi vùng quê xa thành phố, bầu trời chỉ có những ngôi sao thưa thớt, ánh trăng xuyên qua song cửa sổ, sáng vằng vặc soi rõ một góc.

 

Giọng nói của Thích Dạ cũng như ánh trăng, nhẹ nhàng dịu dàng: “Kiều Kiều, em có thể chăm sóc cho tôi lần nữa được không?”

 

9.

 

Đó hẳn như lời thỉnh cầu làm người ta mềm lòng, tôi cũng không khỏi cảm động.

 

Nhưng nhiều hơn là thấy nực cười, xen lẫn vô số nỗi buồn từ quá khứ.

 

Ngay từ đầu tôi đã biết Thích Dạ rất trẻ con, ngỗ ngược và nổi loạn. Thế giới của anh hầu như chỉ toàn vui chơi và tiệc tùng.

 

Anh ấy đua xe, năng lượng điên cuồng khắc sâu vào xương. Những cô gái thèm muốn anh ấy nhiều không kể được, mặc dù anh ấy chưa từng thực sự rung động nhưng cũng từng yêu đương với vài người.

 

Một người như vậy, như ánh sao tôi chẳng thể với tới.

 

Nếu thực sự trao trái tim mình cho anh ấy, bạn sẽ phải chịu số phận bị chơi đùa.

 

Đêm đó tại phòng karaoke, trong trò chơi Truth or Dare, tôi biết nếu mình đồng ý thì sẽ có thể rơi xuống vực thẳm, nhưng tôi vẫn gật đầu trước lời tỏ tình của anh.

 

Kể từ đó, cuộc sống của tôi đã rẽ sang một hướng khác và chẳng thể quay lại con đường cũ được nữa.

 

Trong mắt mọi người, tôi là một đứa trẻ ngoan ngoãn, hiền lành. Từ nhỏ đến giờ tôi chưa bao giờ làm điều gì nổi loạn, ở bên Thích Dạ đã làm mất đi hình tượng của tôi đối với mọi người. Những năm đó, tôi đã làm việc một cách điên cuồng để có thể hòa nhập được với cuộc sống của anh, để ngồi trên ghế phụ cùng anh. Thậm chí, tôi còn nhuộm tóc và lén xăm tên anh lên ngực mình.

 

Tên viết tắt của anh trên ngực đã từng gây nghiện giờ lại trở thành trò đùa.

 

Thích Dạ từng nói với tôi anh ấy thích tôi như thế nào.

 

Tôi luôn bình tĩnh và đối xử với anh ấy như một quý cô dịu dàng và tinh tế.

 

Sau đó, anh ấy thức không biết bao nhiêu đêm, có vô số scandal về anh ấy.  Anh ấy không nhớ ngày kỉ niệm chúng tôi yêu nhau, thậm chí cả sinh nhật của tôi, anh ấy cũng để tôi ngồi một mình với chiếc bánh cả đêm.

 

Cứ cho là anh ấy không quan tâm. Những trong danh sách bạn bè của anh ấy chỉ có duy nhất tôi là nữ. Tôi biết mật khẩu điện thoại của anh ấy, tên của tôi cũng được xăm trên ngực của anh.

 

Anh ấy sẽ bù đắp cho những ngày kỷ niệm và sinh nhật bị bỏ lỡ hết lần này đến lần khác khiến tôi được an ủi phần nào.

 

Một người bạn từng nói đùa rằng đây không giống phong cách bình thường của anh ấy. Khi ấy, anh chỉ cười và đáp lại: cuộc sống của anh chỉ có hai lý tưởng là đua xe và yêu Kiều Kiều.

 

Các bạn cười lớn, nhưng khi những lời ấy lọt vào tai tôi, chúng lại mang một ý nghĩa khác.

 

Có lẽ trong lòng anh, đua xe mới là thứ được ưu tiên hàng đầu.

 

Thời gian dần trôi qua, tôi có cảm giác như mình là con chim hoàng yến bị nhốt trong lồng. Khi anh vắng mặt, tôi yên lặng chờ đợi, không một lời oán than; khi anh trở về, tôi lao mình vào vòng tay ấm áp của anh.

 

Sự bất bình dần tích tụ, khi tôi cãi nhau với anh, anh luôn kiên nhẫn, đợi tôi cãi xong rồi mới dỗ dành tôi.

 

Anh ấy luôn chiếm ưu thế trong mối quan hệ của chúng tôi, điềm tĩnh và vô kỷ luật.

 

Tình yêu sẽ không biến mất nhưng nó sẽ vỡ thành vô số mảnh, vương vãi khắp nơi.

 

Kết quả cuối cùng là chúng tôi đã chia tay.