Chương 5 - Trộm Trứng

5.

Quả trứng rắn và ta ăn ngủ cùng nhau, nó thường bay lơ lửng trên không trung vòng quanh người ta.

Bay mệt rồi sẽ ngoan ngoãn di chuyển đến nằm gọn trong lòng ta.

Chỉ có điều cứ đều đặn nửa tháng nó sẽ lại trở nên khát máu.

Nghe nói sư muội cùng quả trứng phượng kia cũng rất hợp nhau.

Tiểu sư muội dựa vào dung nhan tuyệt trần của mình tìm được rất nhiều kỳ hoa dị thảo ở tiên giới, mỗi ngày đều chăm sóc cho trứng phượng vô cùng tốt.

Quả trứng phượng kia cũng dần dần thức tỉnh, bên ngoài vỏ đã hiện ra từng tầng ánh sáng vàng.

Ngược lại, quả trứng rắn trong tay ta lại không có bất kỳ chuyển động nào ngoài việc thường xuyên bay lơ lửng xung quanh ta.

Ta bực bội giữ chặt quả trứng rắn trong tay, nhe răng đe doại: “ Nếu mày còn cứng đầu không chịu nở, tao sẽ nấu chín rồi ăn thịt mày.”

Nó sợ hãi tới mức rúc sâu trong lòng tôi giả chết.

Sáng sớm hôm sau ta thức dậy, phát hiện ra bên cạnh có rất nhiều trứng chim.

Quả trứng rắn lơ lửng trên không trung còn đang đem theo một quả trứng chim đi cùng,

Hai quả trứng có kích thước không khác biệt nhau lắm, nhìn trông vô cùng buồn cười.

Ta không khỏi bật cười khanh khách: “ Ngươi sao lại đi trộm trứng chim rồi.”

Quả trứng rắn giống như bị sét đánh ngang tai sửng sốt, làm rơi quả trứng chim xuống. Ta nhanh như chớp đưa tay ra đỡ quả trứng.

Chắc có lẽ quả trứng rắn sợ hãi ta thực sự luộc nó lên nên mới mang về nhiều trứng chim thế này.

“ Hôm qua ta dọa ngươi thôi, ta sẽ không ăn thịt ngươi.”

“ Nhưng nếu ta bị đuổi khỏi tông môn này, ngươi có muốn đi cùng ta không.”

Quả trứng rắn ngọ nguậy tỏ thái độ trong ngực ta.

Buổi tối, ta theo thói quen mang quả trứng rắn cùng nhau ngâm mình trong hồ nước lạnh thì nghe thấy tiếng động lạ.

Ta vớt quả trứng rắn từ trong hồ lên bờ, nhìn kỹ thấy vài vết nứt.

Ta ôm ngực, có vẻ như mối liên hệ giữa chúng ta càng ngày càng bền chặt, cảm giác được ta đang vui vẻ, quá trứng rắn cũng tiến tới cọ cọ lên mặt ta.

Ngày hôm sau ta đi nhà ăn lấy cơm, nghe loáng thoáng được tên đồ đệ béo kia đang thở ngắn than dài.

Tiểu sư muội của hắn gây họa rồi.

Hắn nói sư muội đã ăn trộm chiếc hỏa đỉnh từ môn phái Hành Dương, còn nói gì mà là dụng cụ để ấp trứng phượng.

Quả trứng phượng bị thả trong vạc lửa ba ngày ba đêm, mất đi sinh khí, mà hỏa đinh cũng bị vỡ tan tành.

Ta nghe xong yên lặng rời đi, không muốn dây vào rắc rối.

Trên quả trứng rắn của ta cũng ngày càng xuất hiện nhiều vết nứt, mỗi lần như vậy, ta có thể cảm giác rõ ràng được dấu hiệu vỏ trứng nứt ra.

Sau khi cho quả trứng rắn uống máu xong, ta bất tỉnh nửa ngày, tỉnh dậy theo thói quen quờ quạng xung quanh, may là quả trứng rắn vẫn còn ở đó.

Thế nhưng ta mơ hồ cảm nhận được có điều gì bất thường. Mùi trứng rắn rất nồng nặc, nhưng thư này lại không có sự sống.

Chỉ hình dáng trông giống nhau, nhưng hơi thở lại hoàn toàn khác nhau.

Đúng lúc này, một luồng ánh sáng vọt ra từ phía núi Lạc Thần, một con thú khổng lồ bao trùm khắp đất.

Ta bước ra khỏi ao nước lạnh, nhìn tất cả đệ tử đang chen chúc trên núi theo dõi sự kiện hoành tráng này.

“Sư muội thành công rồi!”

Đám người kinh ngạc hô lên: “ Là Cổ Thần Thú Thăng Xà.”