Chương 12 - Tranh Giành
“Nhưng khi tôi nói với Cố Thi Sơ rằng tôi không đủ tiề.n mu.a trang phục nên không muốn tham gia, Cố Thi Sơ vẫn bảo tôi tiếp tục diễn tập.”"Ngày hôm sau tôi phát hiện ra rằng cô ấy đã mu.a trang phục cho tất cả mọi người."“Chu Thi Mạn còn nói Cố Thi Sơ bắ.t nạ.t cô ta vì cha cô ta là lao công trường học còn mẹ cô ta là tạp vụ.Nhưng cha tôi thậm chí còn không có công việc ổn định nên cả gia đình phải trông cậy vào trợ cấp ít ỏi của bà tôi”.Tống Hiểu Lê nhìn tôi: "Nếu cô ấy ức hiế.p người nghèo, vậy sao lại không bắ.t nạ.t tôi?"Lời bộc bạch này đã khiến tất cả những người có mặt đều choáng váng.Tôi thở dài trong im lặng, lấy điện thoại ra và phát một đoạn video.Trong video này, mọi người có thể thấy Chu Thi Mạn hết rớt rồi chụp, quên mất động tác và không theo kịp nhịp độ.Trong số tất cả mọi người, cô ta là người duy nhất sai động tác rành rành.Đúng vậy, vì trong buổi diễn tập trước, cô ta và Cố Tri Việt đã đi ngắm sao.Thực ra, Chu Thi Mạn thực sự không muốn tham gia buổi biểu diễn này, nhưng khi cô ta thấy tôi gạt cô ta ra thì đã đến tìm Cố Tri Việt và lật ngược tình thế, khiến Cố Tri Việt càng thích cô ta, thậm chí còn ghét tôi nhiều hơn, thế thôi.Cô ta cũng không ngờ chuyện này lại trở nên nghiêm trọng như vậy, tôi có nhân chứng và vật chứng đầy đủ."Vốn dĩ, tôi không nên quyết định loại Chu Thi Mạn ra. Nhưng màn múa này có điểm cộng đặc biệt, nhóm chúng tôi còn có hai cô gái là học sinh năng khiếu, chúng tôi đang muốn dựa vào số điểm cộng này để vào trường đại học tốt hơn.""Nếu như tôi vẫn để Chu Thi Mạn tham gia thì tương lai của hai cô gái kia sẽ bị ảnh hưởng. Vì lẽ đó, tôi đành phải đưa ra quyết định này."
Sau cuộc phỏng vấn, tai tiếng của tôi và Chu Thi Mạn bất ngờ đảo chiều.Các bạn cùng lớp cho rằng cô ta có ảo tưởng mình bị bị bức hại và bắt đầu xa lánh:“Đừng thân thiết quá với Chu Thi Mạn, nếu lỡ xảy ra mâu thuẫn, cô ta sẽ nói rằng cậu bắ.t nạ.t cô ta vì cô ta nghèo.”“Thật ra, gia đình cô ta cũng không nghèo lắm phải không? Cả bố mẹ cô ta đều đi làm đàng hoàng, trường chúng ta có rất nhiều học sinh nghèo được va.y vốn học sinh sinh viên, tôi cũng không thấy ai khóc lóc than phiền vì bị bắ.t nạ.t.” "Uầy, người không cố gắng thì chỉ thích đổ lỗi cho số phận thôi."