Chương 11 - Trà Yêu
Cuộc sống như vậy cứ tiếp tục cho tới hết năm, thời điểm có thể hái trà vào mùa xuân.
Thanh Vụ đã c/h/ế/t.
Sớm hơn khoảng hai năm so với kiếp trước.
Tào bà tử chỉ huy người làm vào linh đường bày hương án, tiễn đưa Thanh Vụ phi thăng.
Bọn ta không có tư cách tới xem nàng ta rời bỏ x/á/c thịt, nàng ta bị niêm phong trong chiếc quan tài gỗ đưa tới linh đường.
Quan tài được đặt ở đó ba ngày, theo tục lệ là hai ngày đầu tấu nhạc tang, ngày cuối cùng phải mở quan tài xem hài cốt trước khi hạ táng, nếu như hài cốt không còn ở bên trong thì có nghĩa là phi thăng thành công, chơi nhạc vui.
Đúng như dự đoán, ba ngày sau mở quan tài ra chỉ thấy bên trong rỗng tuếch.
Dưới cái nhìn chăm chú của dân chúng, An Lục Hoa ôm quan tài mà nước mắt ngấn lệ, bà ta hô to: “An thị lại có thêm một vị Tiên Trà nữa! Thiên hữu An Khê!”
Hỉ nhạc vang lên, An thị bắt đầu quyên góp trong bảy ngày để tích phúc cho Thanh Vụ.
Mọi người đều khen ngợi gia chủ An thị An Lục Hoa lương thiện không vụ lợi.
Cũng chính ngày hôm đó, ta nhìn thấy lão đạo sĩ chột một mắt đang xếp hàng nhận cháo.
Cả người lão mặc một bộ áo đạo sĩ chia hàng trăm kết y, nếu không nhìn kỹ thì chỉ thấy giống như áo của một tên ăn mày.
Nhờ có An Lục Hoa mà tất cả mọi việc đều diễn ra trước dự kiến.
Thanh Vụ đã c/h/ế/t.
Sớm hơn khoảng hai năm so với kiếp trước.
Tào bà tử chỉ huy người làm vào linh đường bày hương án, tiễn đưa Thanh Vụ phi thăng.
Bọn ta không có tư cách tới xem nàng ta rời bỏ x/á/c thịt, nàng ta bị niêm phong trong chiếc quan tài gỗ đưa tới linh đường.
Quan tài được đặt ở đó ba ngày, theo tục lệ là hai ngày đầu tấu nhạc tang, ngày cuối cùng phải mở quan tài xem hài cốt trước khi hạ táng, nếu như hài cốt không còn ở bên trong thì có nghĩa là phi thăng thành công, chơi nhạc vui.
Đúng như dự đoán, ba ngày sau mở quan tài ra chỉ thấy bên trong rỗng tuếch.
Dưới cái nhìn chăm chú của dân chúng, An Lục Hoa ôm quan tài mà nước mắt ngấn lệ, bà ta hô to: “An thị lại có thêm một vị Tiên Trà nữa! Thiên hữu An Khê!”
Hỉ nhạc vang lên, An thị bắt đầu quyên góp trong bảy ngày để tích phúc cho Thanh Vụ.
Mọi người đều khen ngợi gia chủ An thị An Lục Hoa lương thiện không vụ lợi.
Cũng chính ngày hôm đó, ta nhìn thấy lão đạo sĩ chột một mắt đang xếp hàng nhận cháo.
Cả người lão mặc một bộ áo đạo sĩ chia hàng trăm kết y, nếu không nhìn kỹ thì chỉ thấy giống như áo của một tên ăn mày.
Nhờ có An Lục Hoa mà tất cả mọi việc đều diễn ra trước dự kiến.