Chương 35 - Tôi Dự Định Sẽ Kết Hôn
Hắn ta là ông chủ của khách sạn này nhưng cũng không thường đến đây lắm, mà tôi cũng mới được điều đến lầu ba không lâu, tất nhiên hắn ta sẽ không có ấn tượng gì với tôi.
Tôi đứng trước mặt bọn họ rồi thành thật trả lời: “Ông chủ, tôi tên là Thúy Thúy, đã tròn mười tám, cũng đã thành niên rồi.”
Lúc tôi vừa mới làm phục vụ ở đây, thực ra rất hay bị người khác hỏi về vấn đề tuổi tác. Dáng người tôi không thấp nhưng lại rất gầy, đồng phục size nhỏ nhất rồi mà còn phải chít eo lại chút mới mặc được.
Tất cả nhân viên phục vụ đều thống nhất vuốt tóc ra sau, đeo hoa cài đầu và còn bắt buộc phải trang điểm.
Tôi không biết trang điểm và khi ấy vốn cũng chẳng có tiền mua đồ trang điểm. Giám đốc không quá khắt khe với tôi về việc này, bởi vì mặt tôi trắng nõn, lông mày cũng đen nên các chị ấy bảo tôi không trang điểm cũng được, đôi mắt tôi cứ long lanh hệt như quả nho ấy.
Các chị ấy còn nói tôi non y chang cọng hành.
Cái chữ non kia chính là non trong non nớt.
Quả thực là tôi có một khuôn mặt trông rất hack tuổi, dù đã tròn mười tám nhưng nếu nhìn sơ qua thì trông vẫn vô cùng nhỏ tuổi.
Trước kia mỗi khi bị khách hàng hỏi tuổi thì tôi còn ấp úng che giấu nhưng bây giờ cuối cùng tôi cũng có thể duỗi thẳng sống lưng mà nói cho tất cả người biết rằng tôi đã thành niên, đã đủ tuổi đi làm ở chỗ này.
Cho nên khi nói những lời này vẻ mặt tôi rất nghiêm túc, giọng nói cũng cực kỳ trịnh trọng.
Sếp Cù không nói thêm gì nữa, nhưng khi ánh mắt tôi nhìn về phía Nghiêm Tự thì lại thấy anh ta cong môi cười với tôi một tiếng.
Tôi cứ nghĩ rằng đây là lần đầu tiên tôi và anh ta gặp nhau.
Mãi cho đến rất lâu sau này tôi mới nghe được từ miệng của anh ta rằng trước đó anh ta đã từng nhìn thấy tôi ở lầu một của khách sạn rồi.
Khi đó tôi còn chưa đủ mười tám tuổi, sau nửa năm đi làm tôi mới biết chuyện bên cung ứng rượu sẽ cho nhân viên phục vụ hoa hồng trên số lượng rượu đã bán ra cho khách. Mà phần của tôi vẫn luôn bị cô gái từ trước đến giờ cùng phụ trách một phòng riêng với tôi nuốt mất.
Một tháng có thể được chia hơn một ngàn tệ phí hoa hồng bán rượu, đối với tôi khi đó mà nói đây chắc chắn là một khoản tiền rất lớn.
Tôi tới đòi cô ta, mới đầu cô ta không chịu thừa nhận, lúc sau cô ta nhận nhưng lại nói bây giờ không có tiền.
Sau khi cô ta hứa khi nào có lương sẽ trả lại cho tôi thì cứ kéo dài hết lần này tới lần khác.