Chương 15 - Tơ Âm

18.

Sau khi hỏa hoạn được dập tắt, cảnh sát tìm được hai th.i th.ể trong đống đổ nát.

Một người là mối tình đầu đã ch.ết được 10 năm của Lục Nhiên.

Người còn lại chính là chồng tôi, Lục Nhiên.

Đương nhiên bây giờ nên đổi cách gọi thành người chồng quá cố.

Điều kỳ lạ là, tại hiện trường lửa lớn cháy mạnh đến nỗi xương cốt biến thành than, nhưng mái tóc đen dài của người phụ nữ vẫn còn nguyên vẹn, bóng mượt không khác gì dải lụa.

Giang Ngư nằm ở bệnh viện một ngày, sau đó cũng tỉnh lại.

Thời gian cơ thể cô ấy bị chiếm mất cũng không dài lắm, không gây ảnh hưởng lớn.

"Lúc ấy, tôi nhận được một bưu phẩm, nói là quà tặng tích điểm. Tôi thấy chất tóc giả rất tốt nên mới dùng. Không ngờ dùng xong lại xảy ra chuyện như vậy!"

Giang Ngư cảm ơn tôi rất nhiều, tôi chỉ cười, chưa thể nói chuyện.

Cổ họng vẫn còn đau rát vì vụ hỏa hoạn, do vậy giọng nói hơi khàn khàn khó nghe.

Giang Ngư thắc mắc:

"Nhưng tại sao cô biết Lục Kha không phải nguyên thân của thứ kia?"

Tôi ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Trời vào thu, lá cây nhuốm ánh vàng.

Tôi khàn giọng nói:

"Bởi vì hai chúng tôi...là người quen cũ."