Chương 8 - Tình Huống Cua Lông Kỳ Lạ

🔥 Mời bạn theo dõi page Gợi Ý Truyện Zhihu để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Tôi đứng đó, không biết nên nói gì nữa.

Rõ ràng mẹ đang dồn tôi phải cúi đầu.

Trước mặt toàn thể công ty, mẹ tôi muốn gán cho tôi tội danh ép chết mẹ ruột.

Bà thật sự không hề nghĩ cho tôi một chút nào.

Bà làm loạn như thế này, tôi sau này còn biết sống sao ở công ty nữa?

Lãnh đạo cố gắng khuyên:

“Bác ơi, bác xuống trước đã.

“Có gì từ từ nói.”

“Nói cái gì mà nói!” – Mẹ tôi trườn người ra ngoài khung cửa sổ.

“Vừa nãy không phải anh còn bảo bảo vệ đuổi tôi đi sao?

“Ra dáng lãnh đạo lắm!”

“Là lỗi của tôi, tôi xin lỗi.” – Sếp tôi đúng là người từng trải, biết tiến biết lùi.

“Bác xuống đi, trên đó nguy hiểm lắm.”

Tôi bất lực nói: “Mẹ, mẹ xuống đi trước đã.”

“Con phải hứa.” – Mẹ bắt đầu ra điều kiện.

“Được rồi.” – Tôi đành thuận theo.

“Cho mẹ ở nhà con, không được đuổi mẹ đi.”

“Được, hôm nay con đưa mẹ về.”

“Tiền sinh hoạt tháng này con còn chưa gửi cho mẹ.”

“Được, mẹ xuống đi con chuyển ngay.”

“Chuyển trước đi.”

“Được.” – Tôi mở điện thoại, chuyển cho bà 5000 tệ, giơ cho bà xem biên lai.

“Tháng sau phải tăng thêm 1000 nữa.

“Ba mẹ của chị dâu còn chưa biết ở lại bao lâu.

“Thêm hai cái miệng ăn, 1000 cũng chưa chắc đủ.

“Không được, tháng này phải tăng luôn 2000.”

“Được.” – Tôi lại cắn răng chuyển thêm 2000.

“Chuyển chiếc xe sang tên cho anh con.” – Mẹ lại tiếp tục lấn tới.

“Tại sao?” – Tôi nghiến răng.

“Con gái mà lái xe làm gì, phí của trời.”

“Được.” – Tôi đáp, chỉ muốn kéo bà xuống cho yên chuyện.

Mẹ ngồi trên khung cửa tính toán, rồi tiếp tục ra giá:

“Nhà con nhỏ quá, mà con lại hay thức khuya, mẹ ngủ không nổi.

“Đổi sang căn hai phòng đi.”

Mẹ đi ngủ rất sớm, tám giờ tối đã leo lên giường.

Còn tôi thường mang việc về nhà làm.

Dùng máy tính, mẹ nói tiếng gõ bàn phím ồn quá.

Dùng điện thoại, mẹ lại bảo màn hình sáng chói mắt.

Tôi chưa từng than phiền, vậy mà bà lại thấy tủi thân.

“Tôi lấy đâu ra tiền?” – Tôi hỏi.

“Mức lương của con cao như thế, tiết kiệm chút là đủ.” – Bà đáp chắc nịch.

Tôi cố gắng nói cho bà hiểu:

“Trước đây mẹ cũng đi xem cùng con rồi.

“Dù bán căn hiện tại vẫn còn thiếu ít nhất 100 ngàn tệ tiền đặt cọc.

“Mẹ có bao nhiêu tiền tiết kiệm?”

“Mẹ làm gì có tiết kiệm!” – Mẹ quát lên.

“Mỗi tháng con đưa mẹ 5000, mẹ dồn hết cho anh chị rồi à?

“Một xu cũng không còn sao?”

“Không có lấy một xu.” – Bà đáp gọn lỏn.

“Vậy thì con chỉ còn cách bán xe thôi.”

Mẹ suy nghĩ một lúc rồi nói: “Được.”

Có lẽ lúc này bà đã nhận ra – con trai không dựa được nữa.

Nhưng bà đâu biết, con gái cũng không thể để bà dựa vào mãi được.

Mẹ tự leo xuống khỏi cửa sổ, rút điện thoại ra, nhanh chóng nhận hai khoản tiền tôi vừa chuyển.

Tôi xin nghỉ phép, lái xe đưa mẹ về nhà.

Tôi nói cho bà mật khẩu cửa, rồi thêm lại dấu vân tay của bà vào khóa.

Mọi thứ lại như quay trở về trước lúc tôi mua cua lông.

Tôi lại chiều mẹ mọi thứ, không giới hạn, không nguyên tắc.

Có lần mẹ nhờ tôi tải giúp một ứng dụng.

Vô tình, tôi nhìn thấy đoạn chat giữa mẹ và anh trai.

Tiền sinh hoạt phí tôi chuyển cho mẹ mỗi tháng — 90% mẹ đều chuyển lại cho anh ấy.

Tôi giả vờ như không thấy gì.

Tôi đăng bán căn hộ qua môi giới, liên tục có người đến xem.

Giá thị trường là 1 triệu tệ.

Có rất nhiều người muốn mua, nhưng tôi nhất quyết giữ giá 1,1 triệu, không chịu nhượng.

Nên mãi vẫn chưa bán được.

Vài tháng sau, tôi cuối cùng cũng nhận được thư mời học cao học ở nước ngoài.

Sau trận náo loạn của mẹ tại công ty, tôi đã hoàn toàn quyết tâm ra đi.

Tôi nhờ trung tâm du học hỗ trợ xin trường — mọi thứ diễn ra suôn sẻ hơn tôi tưởng.

Khi tất cả thủ tục đã hoàn tất.

Tôi báo với bên môi giới: cần bán gấp, giá có thể thương lượng.

Một tuần sau, căn nhà được bán với giá 1 triệu.

Trừ đi khoản nợ còn lại của khoản vay mua nhà, tôi còn lại 800.000.

Sau đó, tôi lấy cớ mang xe đi bảo dưỡng để bán nốt chiếc xe.

Vì chỉ còn nợ lại ít tiền từ khoản vay một năm, nên cuối cùng tôi cầm về được khoảng 100.000.

Cộng với tiền tiết kiệm trước đó, tôi đã có đủ chi phí du học.

Ngay ngày nhận được thư mời nhập học, tôi nộp đơn xin nghỉ việc.

Theo quy định, tôi còn một tháng để bàn giao công việc.

Sau khi bán nhà, tôi dọn về ký túc xá của công ty.

Mẹ thì tạm sang nhà anh trai ở.

Vì bà biết tôi sẽ “mua” một căn hộ hai phòng ngủ mới — thực chất là tôi giả vờ mua lại một căn hộ cũ trong cùng khu để lừa bà.

Căn hộ đó có thể vào ở luôn, nên mẹ nghĩ thời gian tạm trú sẽ không lâu, chị dâu cũng không phản đối.

“Muộn muộn, mẹ xem được một căn rất ưng ý, giá cả cũng thương lượng xong rồi.” – Mẹ gọi cho tôi với giọng phấn khởi.

“Thế à?” – Tôi bình thản hỏi lại.

“89 mét vuông, hai phòng ngủ hướng Nam, nội thất đẹp, vào ở ngay.” – Mẹ thao thao bất tuyệt.

“Bao nhiêu tiền?”

“3 triệu. Trả trước 30% chỉ cần 900.000.”

“Ừ, nghe cũng hợp lý đó.”

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)