Chương 22 - Tiểu Thiếp Trọng Sinh Tiểu Thư Thế Gia

Âm nhạc cùng giọng nói trầm ấm của Quản gia M đan xen đẩy cao không khí chương trình:

 

“Và bây giờ là sự xuất hiện của nhóm nam thần tượng cuối cùng trong hôm nay!”

 

Ánh đèn sân khấu lại một lần nữa thay đổi, tạo nên khung cảnh rực rỡ hơn. 

Từ sau cánh gà, năm chàng trai xuất hiện, khiến khán phòng lẫn khán giả qua màn hình livestream ồ lên kinh ngạc. 

Đứng đầu nhóm là Trần Lâm, Ảnh đế danh tiếng với sự nghiệp diễn xuất lẫy lừng. 

Dáng vẻ mạnh mẽ và lịch lãm của anh khiến trái tim của bao người rung động. 

Bình luận trên livestream ngay lập tức bùng nổ:

 

“Trần Lâm kìa, thần tượng của tôi đây rồi! Bình chọn luôn, khỏi nghĩ nữa!”

“Ảnh đế xuất hiện! Không thể tin được!”

 

Đi sau Trần Lâm là bốn chàng trai khác, không chỉ có ca sĩ, diễn viên mà còn cả một kiến trúc sư điển trai. 

Mỗi người đều có nét cuốn hút riêng, tạo nên một đội hình hoàn hảo. 

Cả năm chàng trai khoác trên mình bộ đồng phục lính cứu hỏa, khiến họ vừa toát lên vẻ nam tính, vừa thể hiện tinh thần kiên cường. 

Ánh mắt của họ sáng lên trong ánh đèn sân khấu, sẵn sàng cho màn trình diễn ấn tượng.

 

Sau khi họ lần lượt gửi lời chào đến khán giả thì đứng nguyên trên sân khấu.

 

Giọng Quản gia M lại tiếp tục vang lên, giới thiệu về phần thi của họ:

 

“Xin mời quý vị cùng thưởng thức ca khúc Hỏa Tình. Cùng xem tình yêu của những chàng trai này có gì khác biệt nhé!.”

 

Ngay khi câu nói kết thúc, ánh đèn sân khấu thay đổi, chuyển sang tông màu ấm áp và dịu nhẹ, như thể khán giả đang bước vào một khung cảnh của buổi chiều yên bình.

Âm nhạc bắt đầu vang lên, nhịp điệu nhẹ nhàng và đầy cảm xúc. 

 

Hiệu ứng sân khấu ngay lập tức đưa khán giả vào một câu chuyện chân thực, như thể họ đang xem một bộ phim ngắn. 

Các chàng lính cứu hỏa đang ngồi nghỉ ngơi, trò chuyện và ca hát vui vẻ sau một ngày làm việc vất vả. 

Bỗng nhiên, một cô gái xuất hiện trong tầm mắt của họ. 

Cô nhẹ nhàng đi ngang qua, thu hút ánh nhìn của tất cả các chàng trai.

 

Cả năm người dừng lại, ánh mắt dõi theo cô gái. 

Họ trao đổi với nhau vài ánh mắt tinh nghịch, rồi như có sự đồng lòng, họ đẩy một người ra phía trước để làm quen với cô. 

Người được chọn không ai khác chính là Trần Lâm. 

Anh ngượng ngùng bước về phía cô gái, ánh đèn chiếu sáng chỉ tập trung vào hai người họ, tạo nên một không gian riêng tư đầy lãng mạn.

 

Trên nền nhạc nhẹ nhàng, Trần Lâm và cô gái bắt đầu nhảy múa, như thể hiện từng giai đoạn của một mối tình. 

Những bước nhảy ngượng ngùng ban đầu như biểu tượng của sự gặp gỡ, làm quen đầy lúng túng. 

Sau đó, khi họ đã quen thuộc với nhau hơn, bước nhảy trở nên nhẹ nhàng và lả lướt hơn, như biểu hiện cho tình yêu ngày càng sâu đậm.

 

Màn múa này kéo dài, gợi lên sự lãng mạn và tình cảm giữa hai người, nhưng ngay sau đó, âm nhạc chuyển hướng. 

Nhịp điệu trở nên mạnh mẽ hơn, ánh sáng cũng trở nên chói lòa, tạo nên một sự căng thẳng đầy bất ngờ. 

Trên sân khấu, hiệu ứng lửa bắt đầu xuất hiện, như báo hiệu cho một cuộc chiến cam go sắp diễn ra.

 

Ngọn lửa bùng lên, các chàng trai lập tức chuyển từ trạng thái thư giãn sang sẵn sàng làm nhiệm vụ. 

Họ nhanh chóng khoác áo bảo hộ, chuẩn bị lao vào biển lửa. 

Trần Lâm là người đầu tiên xông vào trong cơn lửa dữ, ánh mắt anh kiên định và dũng cảm. 

Trên nền nhạc đẩy cao, khán giả cảm nhận được sự quyết tâm trong từng bước chân của các chàng trai.

 

Hiệu ứng sân khấu lúc này không khác gì một vụ cháy thật sự. 

Khói trắng lan tỏa khắp nơi, ngọn lửa đỏ rực chiếm lấy không gian, khiến khán giả cảm nhận rõ sự nguy hiểm mà những người lính cứu hỏa đang đối mặt. 

Giọng hát của các chàng trai trở nên mạnh mẽ hơn, hòa quyện với nhau trong một bản hòa âm đầy nội lực. 

Họ không chỉ thể hiện khả năng hát tuyệt vời mà còn đưa người xem chìm đắm vào câu chuyện.

 

Ở cao trào của bài hát, Trần Lâm xuất hiện trở lại, trên tay anh ôm một người vừa được cứu ra khỏi đám cháy. 

Cả khán phòng như nín thở khi chứng kiến cảnh anh chạy khỏi ngọn lửa. 

Tuy nhiên, trong một cú xoay người đột ngột, anh ngã xuống sân khấu, toàn thân kiệt quệ và không còn động đậy. 

Cô gái từ phía xa chạy đến, nước mắt tuôn trào khi thấy anh nằm bất động trên nền đất. 

Cô ôm lấy anh, tiếng khóc vang vọng khắp không gian, hòa cùng với tiếng nhạc da diết.

 

Các chàng trai còn lại, dù rất đau đớn khi thấy đồng đội của mình đã hy sinh, nhưng họ không có thời gian để dừng lại. 

Họ nhìn nhau trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, rồi lại quay về với nhiệm vụ của mình. 

Họ lao vào đám cháy, tiếp tục cuộc chiến với ngọn lửa, bỏ lại phía sau cô gái đang ôm chặt người yêu mình trong vô vọng.

Cảnh cuối của phần biểu diễn là một bức tranh đầy bi kịch và cảm xúc. 

Một nửa sân khấu, bốn chàng trai chiến đấu trong trong biển lửa với nụ cười tự tin, hình ảnh của họ mờ dần trong khói trắng và ánh sáng đỏ rực. 

Ở góc còn lại, cô gái gào khóc, ôm chặt lấy cơ thể của Trần Lâm, người cô yêu thương.

Khi những nốt nhạc cuối cùng vang lên, cả khán phòng chìm vào sự im lặng tuyệt đối. 

Không một tiếng nói, không một tiếng động. 

Khán giả trên màn hình livestream cũng hoàn toàn ngưng bình luận, như thể tất cả đều bị cuốn vào cảm xúc đau đớn mà màn trình diễn đã mang lại. 

Không khí lặng lẽ kéo dài trong vài giây, trước khi những tràng pháo tay bắt đầu vang lên, ngày càng lớn dần và rền vang khắp khán phòng.

Bình luận trên livestream bùng nổ sau vài giây im lặng:

“Trời ơi, không thể tin nổi!”

“Tôi khóc mất rồi, màn biểu diễn quá xuất sắc!”

“Trần Lâm và các chàng trai thật tuyệt vời, không thể kiềm chế cảm xúc của mình nữa!”

“Trần Lâm nhảy đẹp quá, bất ngờ thật sự.”

“Hu mới tập 1 mà dữ dội quá, tim đập không kịp luôn.”

Phần biểu diễn kết thúc, nhưng những cảm xúc mà nó mang lại sẽ còn đọng lại mãi trong tâm trí của khán giả.

“Và bây giờ, những người đã bình chọn trong khi xem đã khóa link.”