Chương 9 - THƯ TÌNH ĐÊM QUA

Buổi trưa Hứa Từ đưa cô đến văn phòng luật sư. Trương Mặc đang họp bọn họ chờ ở bên ngoài.

Ban đầu Tống Lê không muốn anh đến cùng chỉ đưa danh thiếp là được nhưng Hứa Từ nói tiện đường buổi chiều việc ở viện kiểm sát không nhiều lắm anh cũng có vụ án muốn đến đây hỏi luật sư.

Tống Lê không từ chối nữa

“Kiểm sát Hứa’

Trương Mặc đến bắt tay chào hỏi anh.

Hứa Từ đứng dyy

“Xin chào’

Hứa Từ vốn lạnh lùng xa cách, thời trung học cũng không có nhiều bạn bè. Khi đi làm gặp lại người quen cũ anh vẫn giữ khoảng cách.

Mấy năm nay Trương Mặc làm việc với anh không ít lại có mối quan hệ học cùng trung học so với những nười khác quen thuộc hơn một chút, nhưng chỉ là giải quyết việc chung.

Nhìn bên cạnh anh còn có một người nữa Trương Mặc cảm thấy có chút quen mắt nhưng nhất thời không nhận ra

Cô gái này ánh mắt đầu tiên nhìn chính là xinh đẹp. Đôi mắt đẹp, sống mũi cao đôi môi đỏ mọng quyến rũ gợi cảm rất hợp với đôi mắt hồ ly của cô. Cả khuôn mặt quyến rũ nhưng không tục rất dễ nhìn.

Tống Lê mặc dù đứng bên cạnh Hứa Từ nhưng cũng không có động tác nào dư thừa nhưng vô hình lại có một cảm giác rất quen thuộc.

Trương Mặc thầm giật mình cực kỳ hâm mộ hiểu rõ cười nói

“Kiểm sát trưởng Hứa có bạn gái?”

Hứa Từ nói ít mà ý nhiều giới thiệu

“Tống Lê”

Người bên cạnh gật đầu

“Xin chào, luật sư Trương ngưỡng mộ danh tiếng đã lâu”

Lúc này Trương Mặc không phải là giật mình mà là khiếp sợ. Hai chữ khiếp sợ này hoàn toàn cao hơn Hứa Từ giới thiệu cô là bạn gái của anh.

Trung học Hứa Từ là thiên chi kiêu tử. Được trường học cử đi học trường cao đẳng, các cuộc thi hầu như anh đều đứng thứ nhất. Trong mắt lãnh đạo anh là hạt giống tốt nhất, trong miệng cha mẹ học sinh khác là con nhà người ta, bạn bè cùng học coi anh là học thân mà mình phải theo đuổi.

Một người như vậy rất phù hợp với vẻ ngoài lạnh lùng xa cách của anh. Độc lai độc vãng cũng không nói lời vô nghĩa.

Nhưng anh lại yêu sớm. Hơn nữa là khai yêu sớm. Lãnh đạo trường học không dám nói anh, bởi vì Hứa Từ tỏ tình trước, các giáo viên cũng không khó xử Tống Lê ngược lại khuyên cô không cần chia tay.

Thành tích của hai người đều tốt. Sau này mọi người đều mở một mắt nhắm một mắt đến mắng cũng lôi ra làm ví dụ

“Nhìn lại bảng điểm của các em xem, còn không học Hứa Từ và Tống Lê yêu sớm. Em có muốn làm việc trong nhà máy không? A yêu sớm, trở về soi gương tự hỏi vấn đề này xem.”

Lúc đó Trương Mặc cũng có người mình thích nhưng không có can đảm tỏ tình như Hứa Từ nên chỉ có thể chôn dấu trong lòng.

Bởi vì Hứa Từ học gì cũng đứng thứ nhất còn anh ta chỉ có thể đứng thứ 5 đến thứ 10. Tên Tống Lê như sấm bên tai, đóng đinh ở danh sách bạn gái của Hứa Từ. Giống như thứ nhất trong học tập ngoài Hứa Từ không có ai khác.

Chín năm đã qua Hứa Từ vẫn là Hứa Từ Tống Lê cũng vẫn là Tống Lê

Trương Mặc có chút hoảng hốt, trong lòng lộn xộn nhưng vẫn ổn định cảm xúc bắt tay với cô.

“Lâu rồi không gặp.”

Bởi vì luật sư mà Hứa Từ muốn tìm không phải anh ta cho nên thời gian còn lại anh cũng không ở đây.

Hứa Từ nói

“Anh sẽ nhanh chóng quay lại đây.”

Tống Lê nhún vai

“Nhưng em có lẽ mất nhiều thời gian.”

“Anh chờ em ở bên ngoài’

Trương Mặc nhìn anh rời đi

“Không thể tưởng tượng được anh ấy vẫn giống như trước đây. Rõ ràng anh ấy không thích đám đông”

“Phải không?’

Tống Lê nhớ rõ trước kia anh vẫn luôn luôn rất có kiên nhẫn.

“Đúng vậy, trước kia cô giáo tan học muộn một phút anh ta cũng không đợi đươicj, thường xuyên mấy giờ tan học mấy giờ rời lớp, chủ nhiệm cũng không quản được anh ấy giống như bên ngoài có người níu chân anh ấy vậy.”

Tống Lê cười mà không nói

Năm đâu cấp ba chưa phân ban Trương Mặc may mắn cùng lớp với anh một năm. Tống Lê học nghệ thuật mới ngồi cùng anh ta.

Năm mootjo Tống Lê thường xuyên đến tìm Hứa Từ muốn uống trà sữa hay ăn kem tan học xong Hứa Từ sẽ mua giúp cô.

Cô mới là người không có kiên nhẫn cho nên không chờ anh được một phút đồng hồ nào.

Vụ án này Hứa Từ không cần tự mình đến đây, việc của anh chưa đến ba phút, còn lại anh ngồi bên ngoài chờ cô.

Anh đi nghe điện thoại thấy văn phòng Trương Mặc không có người Hứa Từ hỏi Tống Lê đâu trợ lý nói hình như cô đi toilet

Anh lo lắng cô đột nhiên lại biến mất không thấy đến toilet tìm cô. Hành lang rất dài anh đi một nửa đã bị mộ người túm vào hành lang

“Tống Lê …’

“Suỵt”

Tống Lê đè lên môi anh

“Anh đừng nói gì để em hôn anh”

Cánh môi non mềm đặt lên môi anh Hứa Từ không kịp phản ứng ta đã ôm eo cô.

Hôm nay vốn dĩ cô định mặc bộ đồ hở eo, Tống Lê nói cô đã luyện bụng rất lâu không lộ ra thì tiếc. Bụng Tống Lê dễ bị lạnh Hứa Từ sợ cô bị lùi chu kỳ giống như ăn kem nên không cho mặc. Nhưng cô không nghe lời một hai phải mặc sau đó Hứa Từ đặt cô trên giường hôn thật lâu để lại trên bụng cô một dấu hôn rất nặng.

Thật ra trừng phạt nhỏ như vậy căn bản không đủ khiến Tống Lê sợ hãi. Cô lại không biết xấu hổ dấu hôn trên bụng tính cái gì người ta chỉ biết nói Hứa Từ mặt quân tử nhưng bụng dạ độc ác. Vì dỗ anh vui vẻ lại là đến văn phòng luật sư giải quyết công việc Tống Lê thỏa hiệp thay áo sơ mi cùng chiếc váy bó sát.

Hứa Từ sợ làm nhăn quần áo của cô, rất khắc chế nhẹ nhàng vuốt ve cô

“Nói chuyện xong rồi?”

“Coi như vậy, còn một chút nữa”

“Vậy sao lại ra ngoài?”

“Muốn gặp anh hôn anh cho nên tới một nửa lại càng muốn anh. Nghĩ Hứa Từ sao lại đáng yêu như vậy làm người khác thích như vậy, càng nghĩ càng không khống chế được. Khi đang nói với Trương Mặc là phí một nghìn hay ba nghìn vạn em nghĩ nhất định phải ra ngoài hôn anh.’

Cô nói hơi nhiều, cánh môi mọng nước kiều diễm. Hứa Từ ôm chặt eo cô ấn cô lên tường cúi đầu hung hăng hôn lên môi cô

Hứa Từ cười

“Tranh giành tài sản trên trăm triệu em chỉ cho anh ta phí luật sự một ngàn vạn?”

“Nể mặt anh, thêm hai ngàn vạn cũng được.”

“Không được”

Anh lại đổi ý, cắn lên môi cô phát đau.

Tống Lê vuốt ve gáy anh cười quyến rũ

“Yên tâm em sẽ dành số tiền kia để nuôi anh”

Hứa Từ căn bản không có ý như vậy. Nhưng vẫn bị cô dỗ cho bật cười.

Hôn xong cô phải đi, Hứa Từ cầm tay cô kéo cô về phía mình một lần nữa đè nặng cô lên tường ấn lều trại cao cao bên dưới vào cô

Anh hỏi

“Ông xã đã thông qua khảo hạch?”

Tống Lê bị anh khiến cho tê dại muốn tránh ra lại bị anh ấn xuống

“10%’

Nếu anh nhớ không nhầm, bọn họ đã làm không chỉ ba lần.

“Tiến độ dài như vậy?”

Cô cười từ chối cho ý kiến

“Cái đó của anh dài bao nhiêu, tiến độ sẽ dài hơn”

Tống Lê đẩy anh ra,

“Em phải quay lại nếu không Trương Mặc sẽ không nhận vụ án này của em”

“Anh thì sao?”

Anh nhìn về phía quần đã bị đội lên cao độ cung rất rõ ràng

Tống Lê cũng mặc kệ

“Em chỉ muốn hôn anh, nó cương thế nào thì tự mềm xuống thế.”