Chương 1 - Thiên Kim Thật Có Thể Thấy Quỷ

Tôi là thiên kim thật, mới vừa được nhận về hào môn.

Thiên kim giả giả tạo ôm lấy ông anh trai ruột của tôi khóc cầu xin ba mẹ:

"Ba, mẹ, chúng con là thật lòng yêu nhau!"

Sau đó hai người bọn họ bị đuổi ra khỏi nhà, còn tôi thì kế thừa gia nghiệp.

1.

Năm tôi mười tám tuổi, Tống gia nhận tôi trở về.

Ba mẹ Tống gia lái xe sang trọng dừng trước cửa nhà tôi, ôm tôi khóc không ngừng.

Ba mẹ nuôi cầm thẻ ngân hàng họ đưa, vui mừng khôn xiết.

Mấy ngày hôm trước bọn họ còn đang lo lắng không biết phải làm sao với phòng cưới của anh trai, lần này có tiền lại còn vứt bỏ được một đứa con ghẻ.

Quả thật là song hỷ lâm môn, thật đáng mừng.

Ba mẹ Tống gia nói tôi là con gái ruột mà họ ôm nhầm mười tám năm trước, họ bảo tôi mau thu dọn hành lý về nhà.

Ba mẹ nuôi cũng phụ họa, bảo tôi thu dọn hành lý của bản thân đi.

Tôi đi dạo quanh một vòng trong sân sau đó cầm theo một cây gậy ở góc tường đi ra.

Ba Tống rất kiên nhẫn, dịu dàng hỏi tôi hành lý của tôi sao lại là một cây gậy?

“Cây gậy này mỗi ngày đều đánh con, bây giờ nếu ngày nào không bị nó đánh thì con sẽ không yên tâm." Tôi nói.

Sắc mặt ba Tống trầm xuống.

Mẹ Tống chớp mắt, mắt đỏ hoe và sắp khóc lần nữa.

Ba mẹ nuôi ở một bên cười gượng:

“Đứa nhỏ An An này luôn rất thích nói giỡn, ha ha ha......”

Bọn họ sợ Tống gia biết bọn họ đối xử với tôi không tốt sẽ lấy lại tiền nên ba nuôi đã đi tới muốn xoa đầu của tôi tỏ vẻ gần gũi:

"Từ An An, ở nhà mọi người đều chiều chuộng con, bây giờ về nhà mới phải nghe lời ba mẹ, trong giới hào môn quy củ nhiều, đừng gây chuyện..."

“...... Gây chuyện cũng không sao."

Ba Tống lạnh mặt cắt ngang:

"An An muốn làm gì thì làm, không ai dám nói này nói nọ.”

“Còn nữa, bắt đầu từ hôm nay con bé tên là Tống An An.”

“Tiền tôi đưa cho mấy người, xem như là tiền báo đáp công ơn nuôi dưỡng mà mấy người đã nuôi con bé khôn lớn trong mười tám năm qua, từ nay về sau con bé sẽ không có bất cứ quan hệ gì với mấy người nữa.”

Tôi được ba mẹ Tống gia hộ tống ra khỏi sân nhỏ tồi tàn của Từ gia.

Ở phía sau có một đám tiểu quỷ vẫy tay tạm biệt với tôi.

Những quỷ hồn này đều là những bé gái bị Từ gia trọng nam khinh nữ hại chết trong nhiều năm qua.

Bởi vì oán khí quá nặng, ba mẹ Từ gia lại chưa gặp báo ứng nên bọn họ đều không thể đầu thai.

“Yên tâm đi An An! "

Chị cả quỷ hồn hét lên về phía tôi.

"Lão Từ nghiện cờ bạc đã lâu, nhiều nhất hai tháng nữa chắc chắn sẽ thua hết số tiền này!"

"Chờ tới thời điểm Từ gia cùng đường, chúng tôi nhất định sẽ đi thông báo tin vui này cho cô biết, ha ha ha..."