Chương 1 - Theo Đuổi Ca Ca Học Bá
1、
Huấn luyện quân sự trong thời tiết bốn mươi độ.
Tôi đã ngã xuống vì ánh nắng chói chang.
Khi tôi ngã xuống đất, tôi nghe thấy có người hét lên.
Tôi cảm giác như toàn bộ cơ thể mình đang được bế lên.
Cái người bế tôi còn lắc nhẹ tôi vài cái để bế chắc hơn.
Ôi, trời đất ơi.
Cú lắc này trực tiếp xóa sạch chút ý thức còn sót lại của tôi.
Tôi hoàn toàn bất tỉnh.
Khi tỉnh dậy, tôi đã ở trong phòng y tế trường.
Đứng cạnh là thầy huấn luyện mới của tôi.
Thầy tỏ vẻ lo lắng, không ngờ cơ thể tôi lại yếu đuối đến thế.
Ngất xỉu ngay trong ngày đầu tiên huấn luyện quân sự.
Sau này tôi sẽ không phải học lớp huấn luyện quân sự nữa.
Còn có điều tốt như vậy à? !
Ban đầu tôi muốn giải thích rằng lý do tôi ngất xỉu là vào đêm trước khi ngày học đầu tiên bắt đầu, tôi quẩy với bạn bè xuyên đêm.
Nhưng khi nghe nói không cần tập huấn luyện quân sự.
Mắt tôi sáng lên.
Nhưng tôi xấu hổ vì lỡ để lộ biểu cảm quá hạnh phúc.
Vì vậy thầy nhéo cổ họng, "yếu ớt" nói: "Không sao, tôi có thể kiên trì chờ."
Thầy huấn luyện nhìn tôi với ánh mắt còn đau khổ hơn.
Vậy là, tôi chỉ cần điểm danh tên trong mỗi buổi huấn luyện quân sự, rồi ngồi một bên nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau, tôi ngồi dưới bóng râm và nheo mắt nhìn mọi người tập luyện dưới cái nắng như thiêu đốt.
Sau đó tôi mở bình trà sữa đá ra uống một ngụm.
Trời, tuyệt quá.
Có một bạn nữ khác cùng lớp cũng đang nghỉ ngơi giống tôi.
Bạn nữ tiến lại gần tôi, lặng lẽ hỏi làm sao để có thể giống tôi mà không cần tập luyện.
Tôi xấu hổ khi phải nói sự thật với bạn ấy.
Đang mơ chuẩn bị trả lời.
Lúc này cũng có một đội nghỉ giải lao để uống nước.
Một nhóm người mặc đồng phục huấn luyện quân sự màu xanh lá cây đi lại chỗ gần chúng tôi.
Có một soái ca đi ở cuối đội.
Nhìn bề ngoài, cậu ấy cao 1 mét 85 và tỷ lệ cơ thể cực kỳ tốt.
Xuyên qua bộ đồng phục huấn luyện quân sự mỏng màu xanh nhạt.
Tôi thậm chí có thể nhìn thấy vòng eo săn chắc của cậu bạn này khi cậu ấy bước đi.
Vòng eo này nhìn là biết chắc chắn có cơ bụng 8 múi.
Không biết có phải mắt mình quá rõ không.
Cậu bạn đó nhận ra có người đang chăm chú nhìn mình, ngước lên chạm mắt tôi.
Đôi mắt lười biếng dưới chiếc mũ huấn luyện quân sự mang theo cảm giác mệt mỏi tột cùng.
Trong đầu tôi lúc này chỉ toàn câu nói.
"Chết mất thôi! Đâm đầu vào tình yêu rồi!"
2、
Tôi say sưa ngắm nhìn cậu ấy.
Rồi hỏi các bạn học nữ cùng lớp.
"Này, bạn học đó đẹp trai quá. Cậu biết cậu ấy không?"
"Tề Triệt đó, cậu không biết sao? Chính cậu ta hôm qua bế cậu đến phòng y tế đó, còn là bế kiểu công chúa!"
Bế kiểu công chúa? !
Chỉ cần một cái lắc nhẹ đã khiến tôi bất tỉnh hoàn toàn?
Yo, cậu bạn này trông ổn đấy.
Điều quan trọng là cậu ta có thể dễ dàng bế được người nặng 96 pound (~43,5 kg)
Đúng chuẩn gu của tôi!
Lúc đấy, ánh mắt của tôi chắc hẳn giống như Sói Lớn đang nhìn Dê Dễ Thương.
Thế là tôi bình tĩnh nhìn thẳng Tề Triệt.
Tôi đưa mắt về phía cậu.
Cậu ta sau sửng sốt, rồi giả vờ nhìn đi chỗ khác như thể đang đi dạo.
Huh? Vẫn là một cậu bé ngây thơ.
Trở lại ký túc xá vào buổi tối.
Dựa vào thông tin thu thập được, cuối cùng tôi cũng tìm ra Tề Triệt là ai.
Cậu ấy cũng giống như tôi, đều là sinh viên năm nhất.
Hôm qua, trong ngày đầu tiên huấn luyện quân sự, cậu ta đã chiếm lĩnh các tiêu đề và trang bìa của trường với khuôn mặt điển trai không thể giấu ngay cả khi mặc đồng phục huấn luyện quân sự, được mệnh danh là "Soái ca kiêm học bá".
Bên dưới có người tung tin thông báo tuyển sinh năm nhất đầu tiên của trường đã được gửi cho anh ấy.
Tiếp theo là nhiều bức ảnh khác nhau về cậu ta.
Tề Triệt đúng là một soái ca 360 độ không góc chếc.
Nhẹ nhàng, khiêm tốn, lịch sự.
Tôi nhớ lại ánh mắt của tôi với Tề Triệt ngày hôm nay.
Cái nhìn ngây thơ đó.
Nếu cậu ấy cười, chắc chắn sẽ giống như một bông hoa nhỏ màu trắng vô hại.
Càng nhìn tôi càng thấy phấn khích.
Tôi say đắm nhìn màn hình cho đến khi tôi quên trả lời tin nhắn WeChat.
Lý Tư Mộc liên tục gọi tôi.
Sau vài lời nói xảo quyệt của tôi, Lý Tư Mộc đã khuyến khích tôi bắt đầu “cuộc công lược tình yêu” hạ gục Tề Triệt.
“Làm sao vậy, chị gái nhỏ, đừng ngại, ra sân câu cá đi, tiểu tử ngây thơ này một phút cũng không cự lại được.”
3,
Tôi không thể chịu được sự phấn khích.
Lý Tư Mộc và tôi lớn lên cùng nhau.
Rất rõ ràng về tính cách của tôi.
Với sự khuyến khích của cô ấy.
Tôi đã nhờ ai đó đưa tài khoản WeChat của Tề Triệt để cảm ơn Tề Triệt đã đưa tôi đến phòng khám bác sĩ của trường.
Tài khoản WeChat của Tề Triệt rất ít Moments.
Ngoài thông tin tài khoản chính thức của trường được chuyển tiếp trong vòng kết nối bạn bè.
Không hề có thêm Moments khác.
“Con trai đạt thành tích cao như vậy thường thích những cô gái dịu dàng, ngoan ngoãn, hiền dịu và nhạy cảm phải không?”
Lý Tư Mộc đoán.
Tôi nghĩ cô ấy nói cũng có lý.
Vì vậy tôi đã nhanh chóng xóa những bức ảnh chơi bời trong vòng kết nối bạn bè của mình.
Tôi chỉ phát hiện ra nó khi tôi xóa nó.
Vậy là tôi đã chơi điên cuồng sau kỳ thi tuyển sinh đại học? !
"Không sao đâu, thay đổi bản thân cũng chưa muộn."
Lý Tư Mộc an ủi tôi.
Tề Triệt nhanh chóng chấp thuận yêu cầu kết bạn của tôi.
Sau đó anh gửi một dấu chấm hỏi.
【Cậu là ai? 】
Tôi liền tự giới thiệu và nhấn mạnh câu “Anh hùng cứu mỹ nhân”.
Bên kia: “……”
Cuộc trò chuyện đầu tiên của tôi với Tề Triệt kết thúc trong im lặng.
Tôi xem qua những tin nhắn tôi đã gửi.
Lịch sự, nhạy cảm và tính toán.
Thế là tôi đăng ngay ảnh cuốn sách lên Moments.
À, tôi cũng có niềm yêu thích học tập.