Chương 12 - Thanh Xuân Ngọt Ngào

[FULL] Hẹn Hò Qua Mạng Với Trùm Trường

Tác giả: Tề Thanh Uyển

Edit: Thiên Sơn Bắp Cải

︵‿︵ ✩₊˚.⋆☾⋆⁺₊✧ ︵‿︵

Để giúp em gái tìm lại số tiền ba vạn bị lừa, tôi dùng acc clone hẹn hò qua mạng với tên lừa đảo.

Đối phương đích thị là một tên não yêu đương, hắn yêu tôi đến chết đi sống lại.

"Cục cưng à, em bị bệnh rồi, em đang cần ba vạn tệ."

Hắn không chút do dự nào mà chuyển khoản cho tôi.

Tôi ngay lập tức nhấp vào nhận tiền, ngay sau đó liền tặng cho hắn một quả block.

Ba ngày sau, trùm trường ngăn tôi lại trước cửa lớp học, khóc đến nỗi nước mắt như mưa:

"Vợ à, sao em lại chặn anh, có phải là em bị bệnh nan y, sợ anh đau lòng có phải không? Em yên tâm, anh có tiền, tốn bao nhiêu tiền anh cũng chữa bệnh cho em!"

1

Em gái tôi yêu đương qua mạng bị người ta lừa tiền.

Kẻ lừa đảo đó thường xuyên khoe khoang ảnh tự sướng trong vòng bạn bè, dùng khuôn mặt tuấn tú khiến bao nhiêu cô gái mê đến mất hồn, đến nỗi không cần nghĩ ngợi gì đã đồng ý chuyển tiền cho hắn ta.

Tôi bình tĩnh hỏi: "Hắn ta lừa em bao nhiêu tiền rồi?"

Em ấy yếu ớt giơ ba ngón tay ra.

"Ba ngàn sao?"

"Không ạ… Là ba vạn..."

Tôi hít một hơi lạnh, cảm giác như máu huyết dồn hết lên não đến nơi.

Tôi không kiềm chế được mà lên giọng: "Đường Đường, em háo sắc đến mức mất não rồi à? Mặt của hắn được nạm vàng hay sao mà có thể mê hoặc em đến nỗi em tình nguyện chuyển cho hắn ta ba vạn?"

Một đứa nghèo rớt mồng tơi như tôi thì mỗi ngày đều nóng lòng muốn bẻ một đồng ra làm đôi, khoai tây chiên có rơi xuống đất cũng chưa đầy ba giây đã nhặt lên trở lại mà nuốt vào bụng.

Ai mà dám gạt tôi ba vạn thì tôi liền có thể liều mạng với hắn ta.

"Nhưng hắn ta thật sự rất đẹp, còn đẹp hơn cả minh tinh số một bây giờ nữa."

Để chứng minh rằng mình không mê muội háo sắc, em gái tôi liền mở album ảnh ra.

"Khí chất của hắn ta sang trọng đến như vậy, quần áo trên người cũng toàn là hàng hiệu, ai mà tin được hắn ta lại là kẻ lừa đảo chứ..."

Khuôn mặt của người đàn ông trong ảnh quả thật là vô cùng xuất chúng, đôi mắt hắn sáng ngời, đuôi mắt hơi giương lên toát ra sự thong dong cùng cao quý.

Chờ chút đã, hình như tôi biết người đàn ông này.

2

Người trong ảnh tên là Giang Triều Du, là trùm trường vô cùng nổi tiếng ở trường chúng tôi.

Bình thường hắn tiêu xài rất xa xỉ, những thứ trên người hắn đều thuộc những thương hiệu thời trang cao cấp, được mọi người đặt cho biệt hiệu là "Thiếu gia".

Tôi vốn cho rằng hắn ta là người có gia thế tốt, hoá ra cũng chỉ là hạng người thủ đoạn như vậy.

Thiếu gia nhà giàu cái gì chứ, cũng chỉ là một tên lừa đảo thôi không phải sao?

Không thể giải quyết được bằng cách thẳng thắn đòi tiền hắn ta, tôi quyết định phải dùng chút mưu kế.

Tôi đăng nhập vào tài khoản ảo đã bỏ trống từ lâu, thay ảnh đại diện thành ảnh của cô em gái đáng yêu của tôi, kết bạn với Giang Triều Du từ trong nhóm lớp.

Giang Triều Du là người rất kiêu ngạo và lạnh lùng, hắn thường không bao giờ chịu trả lời tin nhắn của tôi.

Trải qua một thời gian dài kiên trì không ngừng nghỉ, cuối cùng khi tôi gửi lời mời chơi game lần thứ mười tám cho hắn thì hắn rốt cuộc cũng chịu gia nhập tổ đội game của tôi.

Hắn mở mic lên, có hơi mất kiên nhẫn: "Bạn học, cậu có thôi đi được không đấy? Tôi còn có việc bận, không rảnh chơi game..."

Tôi cố gắng bẻ giọng nói: "Anh trai à, em hỗ trợ cho anh nhé!"

Lời nói của hắn ta đột ngột im bặt, chỉ còn lại tiếng thở nhẹ nhàng truyền qua tai nghe.

Sau một thoáng im lặng ngắn ngủi, giọng nói của hắn ta bất giờ dịu lại.

"Giọng cậu bị làm sao vậy?"

Cách nói chuyện của hắn quá đỗi thân mật, như thể hai người bạn cũ đã quen biết nhau từ lâu.

"Không dễ nghe sao?"

Tôi nhíu nhíu mày.

Chẳng lẽ hắn không thích kiểu em gái nhỏ nhắn đáng yêu? Hay là đổi sang giọng chị gái cool ngầu xem sao?

Hắn ho khan hai tiếng, giọng nói có chút gượng gạo.

"Rất dễ nghe."

Tôi cong môi, thế này mới đúng chứ.

Không cho hắn cơ hội để hối hận, tôi nhanh chóng nhấn vào nút ghép trận.

Vừa vào trận, Marco bên team tôi còn chưa lên cấp bốn đã liều mạng lao vào trụ địch, là một trợ thủ, tôi liền nhấn nát phím ra hiệu rút lui.

Chưa đầy một phút mà hắn ta đã bị team địch tiễn lên bảng đếm số hai lần.

Macro cảm thấy mất mặt, bắt đầu đổ thừa đồng đội:

"Chọn Yao làm gì cơ chứ? Nếu chọn Trương Phi thì tôi đâu đến nỗi thọt đến vậy? Thật là rác rưởi! Chọn tướng hỗ trợ tào lao, tôi gặp ai liền chửi chết người đó!"