Chương 3 - Ta Nhất Định Đòi Lại Công Bằng Cho Tỷ Tỷ
3.
“Ngươi dám động đến ta, phủ tướng quân sẽ không để ngươi rời khỏi đây! Ca ca của ta là tướng quân, ta sẽ nói huynh ấy g.i.ế.t sạch lũ các người!” Ân Linh điên cuồng hét lên.
Ta chậm rãi bước về phía Ân Linh.
Ân Linh đẩy a hoàn đang đỡ ả về phía ta, cố gắng vùng vẫy chạy về phía cánh cửa.
Ta hạ gục a hoàn chỉ bằng một chiêu, tiếp theo sẽ là Ân Linh.
“AAA! Ngươi điên rồi!”, Ân Linh nhìn ta rồi hét lên một tiếng và muốn quay người bỏ chạy.
Ta giơ tay tát ả ta ngã lăn xuống đất: “Câm miệng, đừng làm phiền tỷ tỷ ta nghỉ ngơi, còn ồn ào ta c.ắ.t lưỡi ngươi.”
Ân Linh gật đầu, che mặt ngồi thu lu một góc cùng những giọt nước mắt.
Ta ngồi xổm trước mặt ả ta: “Không biết ngươi đã từng được nghe về một bang phái nhỏ nằm ở ngoài thành chưa, chúng tự xưng là Thanh Long bang, chuyên bắt cóc các tiểu thư nhà giàu, nếu là nữ nhân xinh đẹp thì sẽ giữ lại và tranh nhau cưỡng đoạt, mười người thì đến chín người đã phát điên sau khi được tìm thấy.”
“Ngươi vừa nói ngươi không cần tỷ tỷ ta cứu ngươi, nếu đã như vậy thì ta sẽ gửi ngươi đến chỗ bọn chúng thử xem ngươi trốn thoát bằng cách nào nhé?”
Nghe những điều ta nói, Ân Linh trợn tròn mắt xua tay lia lịa: “Không không không, chính tẩu tẩu đã cứu ta, tẩu tẩu là ân nhân của ta, ban nãy ta nói không đúng, ta sai rồi! Nể tình tẩu tẩu của ta, xin hãy tha cho ta!”
Chậc, ồn ào quá.
Ta giơ tay lên bịt miệng Ân Linh.
Sau đó cõng Ân Linh khinh công mấy bước, đến một vài ngôi nhà tồi tàn phía ngoài thành, ném ả ta vào trong một căn nhà đổ nát.
Rất nhanh, Ân Linh đã bị một gã nam nhân bên trong phát hiện.
Ta nấp sau một cái cây, lạnh lùng nhìn Ân Linh bị những gã nam nhân đó cười toe toét kéo vào nhà.
Một lúc sau, tiếng hét của Ân Linh phá vỡ sự yên tĩnh vùng ngoại thành.
Ngày hôm sau, tin tức về tiểu thư Ân Linh của phủ tướng quân bị ném ra lề đường cùng y phục xộc xệch, đầu tóc bù xù đã lan truyền nhanh chóng.
Ta hoà vào giữa đám đông, nhìn phu nhân tướng quân chạy tới vừa khóc lóc, tay quấn Ân Linh bằng áo choàng rồi bế lên xe ngựa.
“Thật đáng thương, phủ tướng quân đã làm điều ác gì rồi.”
“Ai nói điều không phải gì vậy, phu nhân tướng quân luôn phân phát cháo ở ngoài thành vào những ngày nghỉ lễ, người như Bồ Tát vậy sao lại gặp phải những chuyện này.”
“Có lẽ vì vậy mà tiểu thư của phủ tướng quân trở thành mục tiêu, than ôi, đúng là người tốt không được phúc báo.”
Ta lặng lẽ nghe đám đông xung quanh bàn tán
Người như Bồ Tát ư?
Hah.
Hồng Quả hôm qua đã nói cho ta hay, lễ pháp trong phủ tướng quân rất nghiêm ngặt, kể từ khi kết hôn, tỷ tỷ ta mỗi ngày đều phải dậy trước bình minh để hầu hạ phu nhân tướng quân tắm rửa. Không chỉ có vậy, mỗi khi xảy ra sơ suất thì phu nhân tướng quân sẽ lấy lễ pháp ra để áp chế tỷ tỷ, bắt tỷ tỷ ta phải quỳ trước từ đường và chép Kinh Phật, đôi khi còn dùng gậy để đ.á.nh tỷ ấy.
Muốn tỷ tỷ mang thai sớm, nên bắt tỷ tỷ phải uống thuốc sắc mỗi ngày, uống nước bùa chú, dùng một số bài thuốc dân gian không có cơ sở.
Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục diễn biến như vậy, thì tỷ tỷ chắc chắn sẽ bị tra tấn rất nặng nề.
Sau khi tỷ mang thai, phu nhân tướng quân không những không dừng lại mà còn trở nên tồi tệ hơn.
Nghĩ đến đây thôi, ta đè nén cơn tức giận trong lòng mình.
Không sao cả, từng người một đều sẽ tới lượt, không kẻ nào có thể thoát tội.