Chương 10 - Ta là Kinh Thành Đệ Nhất Mỹ Nhân

46.

Dựa theo tam công chúa mà suy ra, nàng ấy thích nam nhân cường tráng, dáng người như vậy sẽ mang lại cho nàng ấy cảm giác an toàn.

Tiêu chuẩn kén chồng của tam công chúa từ nhỏ đến lớn đều là cao to khỏe mạnh, chúng ta vẫn luôn không để ý mà chỉ coi như nàng ấy tuỳ tiện nói.

Cho đến một ngày, tam công chúa dẫn theo tiểu tình lang của mình đến cho chúng ta xem, tất cả chúng ta đều trầm mặc.

Giây trước thấy các vị hoàng tử đều bất bình không thôi, hận chết cái tên rác rưởi nào dám bắt mất muội muội của bọn họ, ngũ hoàng tử còn tỏ ra hung ác nói: "Đợi đến khi gặp cái tên nhóc con đó, ta sẽ lấy nắm đấm to như bao cát của ta đấm cho hắn một trận!"

Đến lúc gặp mặt, chúng ta đều im lặng: "..."

Ta gian nan mở miệng: "...người rừng?"

Ngũ hoàng tử: "..."

Ngũ hoàng tử cúi đầu nhìn chính mình, lại nhìn tiểu tình lang, rồi chạy đến phía sau nhị hoàng tử nói: “Tây Tây, tiểu tình nhân này của muội cũng quá bự con ha.”

Nhị hoàng tử có chút hoảng hốt, kéo ta chặn trước mặt hắn, quay người nói với Ngũ hoàng tử: "Tiểu Ngũ, nắm đấm to như bao cát của ngươi đâu."

Ta:"?"

Ta: "Ngươi kéo ta làm cái gì?"

Nhị hoàng tử nguỵ biện nói: “Ngươi trông giống Lâm Đại Ngọc, ta tin ngươi có thể với được thuỳ dương liễu.”

Ta:"……"

47.

Nhị hoàng tử ở phía sau ta, ngũ hoàng tử ở phía sau nhị hoàng tử, ba người chúng ta đứng thành một hàng như chơi trò đại bàng bắt gà.

Đại tình lang phía đối diện chính là đại bàng.

Ngũ hoàng tử đằng sau chốc chốc lại ngó đầu quan sát, nhìn trái nhìn phải, nhị hoàng tử không nhịn được nữa hỏi: “Ngươi đang tìm cái gì?”

Đối mặt với đại bàng hung ác, ngũ hoàng tử ngượng ngùng cười: “Không biết đang tìm cái gì, chắc là tìm đánh.”

48.

Vị đại tình lang kia là đại nam tử theo chủ nghĩa thập phần cứng ngắt.

Hắn coi công sức bỏ ra của tam công chúa là lẽ đương nhiên, còn yên tâm thoải mái tận hưởng.

Cuối cùng còn nói một câu: “Nữ nhân làm những việc này là chuyện thường tình”.

Ta nhịn hắn cả bữa cơm, cuối cùng gọi hết món đắt nhất trong thực đơn, rồi kêu đại tình lang thanh toán: “Nam nhân làm những chuyện này là việc thường tình”.

Đại tình lang hậm hực trả tiền, ta nhân cơ hội này kéo tam công chúa lại: “Ngươi thật sự muốn ở bên hắn?”

Tam công chúa đắm chìm trong tình ái hỏi ta: “Hắn không đủ tốt sao?”

Ta:"……"

Tôi: "À, cũng tốt phết đấy. Thoạt nhìn sẽ càn quét sinh mệnh người ta trong tích tắc, biến lại trở thành xác chết."

Tam công chúa: “…”

49.

Sau này khi thấy đại tình lang ngày càng lắm vấn đề, chúng ta liền không ngừng thuyết phục tam công chúa chia tay hắn.

Nhưng người tình trong mắt hoá tây thi, tam công chúa gạt sự thật sang một bên, chỉ biết người yêu của nàng ấy vẫn có rất nhiều ưu điểm.

Ta và thái tử hợp lực, trực tiếp nói cho mẫu phi của tam công chúa là Lệ phi.

Lệ phi nghe tin nhi nữ nhà mình bị một nam nhân cao lớn thô kệch bắt mất, lập tức khẩn cấp đem tam công chúa gọi tới: “Chia.”

Tam công chúa chết cũng không chịu, khóc lóc tuyên bố nàng ấy là mai côi* do người yêu tự tay nuôi dưỡng.

*mai côi là bông hồng

Lệ Phi bảo nàng ấy cút, rồi gọi ta vào nắm tay ta nói: "Hay là con làm nữ nhi của ta đi? Cái đứa kia phế rồi."

Lúc trở về, ta vác theo tam công chúa lén lút gọi mấy người khác đến, giọng đầy cảm xúc diễn lại lời của tam công chúa: “Ta chính là mai côi do người yêu tự tay nuôi dưỡng! Là chàng, là chàng nhặt từng mảnh vỡ của ta lên rồi ghép lại.”

Ngũ hoàng tử ngồi trên bàn cười đến run rẩy, thái tử vô tình va phải hắn làm hắn ngã xuống đất cũng không thèm đứng dậy, ôm chân ghế tiếp tục cười.

Nhị hoàng tử phun ra một ngụm rượu, khiến hắn ho cả nửa ngày.

Còn thái tử khiển trách chúng ta: “Sao các ngươi có thể cười nhạo tam muội như vậy?”

Ta nhìn thái tử đang nhịn cười, hỏi: “Vậy ngươi đang làm sao thế?”

Thái tử banh mặt: “Răng ta nóng quá nên phơi cho khô.”

Ta:"?"

50.

Từ đó về sau, ngũ hoàng tử nhìn thấy tam công chúa liền trìu mến gọi nàng là Trần Mai Côi, còn ta gọi nàng là mảnh da.