Chương 110 - Sử Thượng Đệ Nhất Quỷ Tu
                    🔥 Mời bạn theo dõi page 
                    
                        Gợi Ý Truyện Zhihu
                     
                    để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!
                
                
                
                     Khoan hãy đọc từ 116 - 125 nha mn, mình đăng trước rồi bổ sung sau.... Có gì mọi người vào wordpress của tuii để đọc nha.
 
Thơ Xuân Diệu
 
Biển
 
Anh không xứng là biển xanh
 
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
 
Bờ cát dài phẳng lặng
 
Soi ánh nắng pha lê …
 
Bờ đẹp đẽ cát vàng
 
Thoai thoải hàng thông đứng
 
Như lặng lẽ mơ màng
 
Suốt ngàn năm bên sóng …
 
Anh xin làm sóng biếc
 
Hôn mãi cát vàng em
 
Hôn thật khẽ, thật êm
 
Hôn êm đềm mãi mãi
 
Đã hôn rồi, hôn lại
 
Cho đến mãi muôn đời
 
Đến tan cả đất trời
 
Anh mới thôi dào dạt …
 
Cũng có khi ào ạt
 
Như nghiến nát bờ em
 
Là lúc triều yêu mến
 
Ngập bến của ngày đêm
 
Anh không xứng là biển xanh
 
Nhưng cũng xin làm bể biếc
 
Để hát mãi bên gành
 
Một tình chung không hết,
 
Để những khi bọt tung trắng xóa
 
Và gió về bay tỏa nơi nơi
 
Như hôn mãi ngàn năm không thỏa,
 
 
 
 
 
Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!
 
Anh đã gϊếŧ em
 
Anh đã gϊếŧ em, anh chôn em vào trái tim anh
 
Từ đây anh không được yêu em ở trong sự thật
 
Một cái gì đã qua, một cái gì đã mất
 
Ta nhìn nhau, bốn mắt biết làm sao?
 
Ôi! Em mến yêu! Em vẫn là người anh yêu mến nhất.
 
Cho đến bây giờ ruột anh vẫn thắt
 
Tim anh vẫn đập như vấp thời gian,
 
Nhớ bao nhiêu yêu mến nồng nàn,
 
Nhớ đoạn đời hai ta rạng rỡ
 
Nhớ trời đất em cho anh mở
 
 
                
                
                
                
                
            Thơ Xuân Diệu
Biển
Anh không xứng là biển xanh
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê …
Bờ đẹp đẽ cát vàng
Thoai thoải hàng thông đứng
Như lặng lẽ mơ màng
Suốt ngàn năm bên sóng …
Anh xin làm sóng biếc
Hôn mãi cát vàng em
Hôn thật khẽ, thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi
Đã hôn rồi, hôn lại
Cho đến mãi muôn đời
Đến tan cả đất trời
Anh mới thôi dào dạt …
Cũng có khi ào ạt
Như nghiến nát bờ em
Là lúc triều yêu mến
Ngập bến của ngày đêm
Anh không xứng là biển xanh
Nhưng cũng xin làm bể biếc
Để hát mãi bên gành
Một tình chung không hết,
Để những khi bọt tung trắng xóa
Và gió về bay tỏa nơi nơi
Như hôn mãi ngàn năm không thỏa,
Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!
Anh đã gϊếŧ em
Anh đã gϊếŧ em, anh chôn em vào trái tim anh
Từ đây anh không được yêu em ở trong sự thật
Một cái gì đã qua, một cái gì đã mất
Ta nhìn nhau, bốn mắt biết làm sao?
Ôi! Em mến yêu! Em vẫn là người anh yêu mến nhất.
Cho đến bây giờ ruột anh vẫn thắt
Tim anh vẫn đập như vấp thời gian,
Nhớ bao nhiêu yêu mến nồng nàn,
Nhớ đoạn đời hai ta rạng rỡ
Nhớ trời đất em cho anh mở
                
     Báo cáo
                Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)