Năm ta gả vào Phí phủ được ba năm, Phí Hoài Khanh thăng chức thành Thừa tướng.
Cùng lúc tin mừng truyền đến hậu viện, lại có cả hưu thư.
Khi ta bị bọn bà tử hậu viện đuổi ra khỏi cửa sau Phí phủ, thị vệ thân cận của Thái tử đã chờ từ lâu.
Ta chợt nhớ tới canh bạc trước ngày đại hôn giữa ta và Thái tử: “Nếu ngươi bị phủ họ Phí ruồng bỏ, ắt phải nhập cung làm tỳ nữ.”
Rèm xe ngựa được vén lên, chỉ thấy gương mặt Thái tử – cái miệng quạ của y, giờ đã toác đến tận mang tai.
Bình luận