Chương 7 - Sự Thật Đằng Sau Bữa Tiệc

🔥 Mời bạn theo dõi page Đậu Xanh Rau Má để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Chương 8

“Đồ điên! Con điên này!”

Triệu Mộng Khê hoàn toàn sụp đổ, bà ta như một mụ đàn bà chợ búa mất hết hình tượng, lao thẳng về phía tôi như muốn xé nát miệng tôi ra.

Phó Diễn phải cố hết sức mới giữ chặt được bà ta, nhưng ánh mắt anh ta nhìn tôi cũng như một lưỡi dao tẩm độc, hận không thể băm vằm tôi ra thành trăm mảnh.

Khách mời trong sảnh tiệc náo loạn.

Đèn flash lóe sáng liên tục như điên, ghi lại rõ mồn một cảnh tượng nhếch nhác, tủi hổ của cái “gia đình gương mẫu” ấy.

Phóng viên Trương và các đồng nghiệp đi cùng càng không bỏ lỡ cơ hội, ống kính nhắm thẳng vào Triệu Mộng Khê không rời nửa giây.

“Bà Triệu, xin hỏi những gì trong video có phải là thật không?”

“Có phải bà thật sự gây tai nạn rồi bỏ trốn, còn dùng chính con trai mình để tiếp cận người nhà nạn nhân?”

“Anh Phó, anh có biết tội của mẹ mình không? Cảm tình của anh dành cho cô Cố, chẳng lẽ cũng là một trò lừa đảo?”

Những câu hỏi sắc bén như những nhát dao, không ngừng chém vào bọn họ.

“Không phải! Tất cả đều là cô ta bịa đặt! Con tiện nhân này vì tiền nên chuyện gì cũng dám làm!” Triệu Mộng Khê gào lên điên dại.

“Vậy sao?” Tôi lạnh lùng nhìn bà ta, “Thế bà có dám cho mọi người xem chiếc xe cổ yêu quý của bà không?”

“Tôi nghe nói, dù năm đó đã được sửa chữa, nhưng ở một chỗ rất kín dưới gầm xe vẫn còn vết lõm do va chạm – không thể khôi phục.”

“Và mảnh vỡ từ vết lõm đó… trùng khớp hoàn toàn với mảnh xương bị vỡ trong thi thể anh trai tôi.”

Tôi đang đánh đòn tâm lý.

Thật ra tôi không biết có vết lõm ấy thật hay không.

Nhưng tôi cược rằng, một kẻ có tật như bà ta – sẽ không dám kiểm chứng.

Quả nhiên, sắc mặt Triệu Mộng Khê ngay lập tức tái nhợt như tro tàn.

Bà ta biết… bà ta xong rồi.

Trước sự thật và sức ép dư luận, mọi sự ngụy biện đều trở nên vô nghĩa.

“Á——!”

Bà ta hét lên một tiếng tuyệt vọng, hất tay Phó Diễn, quay người bỏ chạy điên cuồng.

Phó Diễn ngây ra một giây, rồi cũng lập tức đuổi theo.

Một buổi dạ tiệc từ thiện được chuẩn bị tỉ mỉ, cuối cùng lại biến thành một vở kịch lố bịch và vụ bê bối lớn.

Tôi ngồi trên sân khấu, nhìn bóng dáng bọn họ bỏ chạy trong hỗn loạn, trong lòng chẳng có chút khoái cảm nào.

Chỉ còn lại sự trống rỗng mệt mỏi.

Phóng viên Trương bước đến, vỗ nhẹ vai tôi.

“Tiểu Tịch, chúng ta thắng rồi.”

Tôi gật đầu.

Nước mắt, cuối cùng cũng lặng lẽ rơi xuống.

Anh à, anh thấy không?

Em đã thay anh, báo thù rồi.

Tôi không bận tâm đến những hỗn loạn phía sau.

Dưới sự sắp xếp của phóng viên Trương, tôi rời khỏi khách sạn bằng cửa sau một cách lặng lẽ.

Tôi không quay về nhà.

Tôi mua vé của chuyến bay sớm nhất ra nước ngoài.

Thành phố này… có quá nhiều cơn ác mộng với tôi.

Tôi cần rời đi, cần hít thở một bầu không khí mới – nơi không còn thù hận.

Trước khi máy bay cất cánh, tôi nhận được một tin nhắn cuối cùng từ Phó Diễn.

“Cố Tịch, cô giỏi lắm.”

“Nhưng đừng vội đắc ý. Chuyện này, chưa xong đâu.”

Tôi nhìn dòng tin nhắn đó.

Bình tĩnh xóa đi.

Chương 9

Tôi bắt đầu một cuộc sống mới ở một đất nước xa lạ.

Tôi đổi tên, gọi là Lâm An.

Chữ “An” trong “bình an”.

Tôi dùng số tiền mà Phó Diễn đã đưa cho tôi suốt những năm qua cộng thêm khoản tiết kiệm của bản thân, tiến hành một ca phẫu thuật phức tạp và đau đớn.

Ca mổ rất thành công.

Lần đầu tiên tôi vứt bỏ cây nạng, dùng đôi chân mình đứng vững trên mặt đất như một người bình thường, tôi đã khóc.

Cuối cùng, tôi có thể chạy, có thể nhảy, có thể đến bất cứ đâu tôi muốn, không còn phải chịu đựng ánh mắt kỳ thị của người khác nữa.

Tôi đã dành rất nhiều thời gian để học hỏi, để đi du lịch, để chữa lành những tổn thương trong lòng.

Tôi học vẽ, ngắm mặt trời mọc trên đỉnh núi, đuổi theo hoàng hôn bên bờ biển.

Tôi dần dần tìm lại chính mình – cô gái vui vẻ, hay cười, hay nghịch ngợm trước khi anh trai mất đi.

Trong quãng thời gian ấy, tôi vẫn đôi khi thấy tin tức về nhà họ Phó trên mạng, một cách rời rạc.

Sau đêm hôm đó, cổ phiếu của Tập đoàn Triệu thị rớt thê thảm, sắp sửa phá sản.

Triệu Mộng Khê vì tội gây tai nạn rồi bỏ trốn cùng loạt bê bối phía sau đã trở thành tâm điểm chỉ trích của dư luận.

Tuy vì thiếu sót trong chuỗi bằng chứng cùng những thế lực ngầm phía sau của nhà họ Phó mà bà ta thoát được tù tội, nhưng danh tiếng thì hoàn toàn sụp đổ.

Nghe nói, thần kinh bà ta có vấn đề, đã bị đưa vào viện điều dưỡng.

Nhà họ Phó phải bán hết biệt thự và toàn bộ tài sản mới miễn cưỡng trả hết nợ.

Phó Diễn thì bị thu hồi giấy phép hành nghề luật, trở thành kẻ bị ngành ghét bỏ, không thể ngóc đầu dậy nổi.

Bọn họ từ đỉnh cao danh vọng, rơi thẳng xuống vũng bùn.

Khi nhìn thấy những tin đó, trong lòng tôi chẳng gợn sóng.

Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)