Chương 16 - Sống Lại Ta Mặc Kệ Cho Tỷ Tỷ Tự Sinh Tự Diệt
Chương 16
Một đêm kia, toàn bộ hậu viện Hồng lâu đều có thể nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của đích tỷ.
Ta lại hiếm khi ngủ được một giấc, kể từ khi Diệp gia xét nhà đến nay, hai đời này, ta ngủ được một giấc an ổn nhất.
Sáng sớm ngày thứ hai, ta nhìn thấy Diệp Thanh Nhược bị hai ma ma kéo ra ngoài, hai chân đẫm máu lê lết trên đất vẽ thành hai đạo tơ máu.
Tần mụ mụ liếc mắt nhìn nói:
“Tùy tiện băng bó, bắt đầu từ ngày mai, Diệp Thanh Nhược treo biển tiếp khách.”
Bên trong Hồng lâu có một chỗ treo hoa bài, cô nương một khi tên bị treo lên, chính là công khai bán mình, chỉ cần có người trả nổi, khách này nàng liền phải tiếp.
Danh tự một khi treo ở Hồng lâu hoa bài, chính là triệt để thân bại danh liệt, thể diện hoàn toàn không còn nữa, cũng không có khả năng khôi phục thân phận trong sạch.
“Ta không thể bị treo biển hành nghề, ta không thể tiếp khách!”
Diệp Thanh Nhược giãy dụa hô to.
“Ta là Diệp gia đại tiểu thư, các ngươi không thể đối với ta như vậy! Thể diện của ta không thể mất được.”
Tần mụ mụ hừ lạnh một tiếng:
“Ta lại không phải không cho ngươi cơ hội, là ngươi một lần lại một lần hao hết nhẫn nại của ta, ngươi tưởng quy củ của Hồng lâu là để bài trí hay sao?”
Thúy Đào cũng cười, nàng sớm đem sự tình tối hôm qua Diệp Thanh Nhược trong gian phòng như thế nào phán đoán Thái tử vì nàng mà đến, lại như thế nào phán đoán chính mình muốn làm Thái Tử Phi giống như trò cười kể cho đám người nghe, bây giờ tất cả mọi người đều nhìn kết cục của nàng mà chế diễu.
“Thanh Nhược cô nương, ta đã sớm nhắc nhở qua ngươi, tối hôm qua ngươi còn giả vờ thể diện, ngụy tạo thanh cao, chắc chắn ngươi đã nhìn rõ đại giới phải trả rồi.”
Diệp Thanh Nhược sụp đổ, tê liệt ngã xuống trên mặt đất, đã từng là đích nữ thế gia lưu lạc đến tận đây, xác thực có mấy phần thổn thức.
Dù là ta mang theo kịch liệt hận ý từ đời trước, nhìn nàng như thế, trong lòng cũng có chút không chịu nổi.
Nhưng kiếp trước, ta đẫm máu nằm trên đất, lúc cầu bọn hắn đừng treo hoa bài của ta, đích tỷ còn một bên nói với Tần mụ mụ:
“Vị muội muội này của ta đến giờ còn thích làm ra vẻ, nàng là thứ nữ thiếp thất sinh ra, trời sinh chính là không có thể diện, vẫn còn nằm đó mà giả vờ thành thanh cao, thật buồn cười!”
Cho nên, nàng không đáng để ta thương hại.
Một đêm kia, toàn bộ hậu viện Hồng lâu đều có thể nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của đích tỷ.
Ta lại hiếm khi ngủ được một giấc, kể từ khi Diệp gia xét nhà đến nay, hai đời này, ta ngủ được một giấc an ổn nhất.
Sáng sớm ngày thứ hai, ta nhìn thấy Diệp Thanh Nhược bị hai ma ma kéo ra ngoài, hai chân đẫm máu lê lết trên đất vẽ thành hai đạo tơ máu.
Tần mụ mụ liếc mắt nhìn nói:
“Tùy tiện băng bó, bắt đầu từ ngày mai, Diệp Thanh Nhược treo biển tiếp khách.”
Bên trong Hồng lâu có một chỗ treo hoa bài, cô nương một khi tên bị treo lên, chính là công khai bán mình, chỉ cần có người trả nổi, khách này nàng liền phải tiếp.
Danh tự một khi treo ở Hồng lâu hoa bài, chính là triệt để thân bại danh liệt, thể diện hoàn toàn không còn nữa, cũng không có khả năng khôi phục thân phận trong sạch.
“Ta không thể bị treo biển hành nghề, ta không thể tiếp khách!”
Diệp Thanh Nhược giãy dụa hô to.
“Ta là Diệp gia đại tiểu thư, các ngươi không thể đối với ta như vậy! Thể diện của ta không thể mất được.”
Tần mụ mụ hừ lạnh một tiếng:
“Ta lại không phải không cho ngươi cơ hội, là ngươi một lần lại một lần hao hết nhẫn nại của ta, ngươi tưởng quy củ của Hồng lâu là để bài trí hay sao?”
Thúy Đào cũng cười, nàng sớm đem sự tình tối hôm qua Diệp Thanh Nhược trong gian phòng như thế nào phán đoán Thái tử vì nàng mà đến, lại như thế nào phán đoán chính mình muốn làm Thái Tử Phi giống như trò cười kể cho đám người nghe, bây giờ tất cả mọi người đều nhìn kết cục của nàng mà chế diễu.
“Thanh Nhược cô nương, ta đã sớm nhắc nhở qua ngươi, tối hôm qua ngươi còn giả vờ thể diện, ngụy tạo thanh cao, chắc chắn ngươi đã nhìn rõ đại giới phải trả rồi.”
Diệp Thanh Nhược sụp đổ, tê liệt ngã xuống trên mặt đất, đã từng là đích nữ thế gia lưu lạc đến tận đây, xác thực có mấy phần thổn thức.
Dù là ta mang theo kịch liệt hận ý từ đời trước, nhìn nàng như thế, trong lòng cũng có chút không chịu nổi.
Nhưng kiếp trước, ta đẫm máu nằm trên đất, lúc cầu bọn hắn đừng treo hoa bài của ta, đích tỷ còn một bên nói với Tần mụ mụ:
“Vị muội muội này của ta đến giờ còn thích làm ra vẻ, nàng là thứ nữ thiếp thất sinh ra, trời sinh chính là không có thể diện, vẫn còn nằm đó mà giả vờ thành thanh cao, thật buồn cười!”
Cho nên, nàng không đáng để ta thương hại.