Chương 5 - Số Phận Đổi Thay Từ Trò Chơi

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Nửa tiếng sau, họ xuất hiện mang theo sổ đỏ và sổ tiết kiệm. Tôi tưởng họ sẽ trách mắng mình, nhưng không.

Ngược lại, họ mỉm cười, ánh mắt tràn đầy tin tưởng:

“Con gái, bố mẹ tin con sẽ thắng!”

Ngồi đối diện, Lý Uyển Nhi và Cố Bắc Xuyên nghe xong liền bật cười thành tiếng.

Tôi không bận tâm, chỉ cúi đầu cảm ơn bố mẹ bằng ánh mắt đầy biết ơn.

“Thôi nào, đừng có cảm động lê thê nữa. Thời gian của tôi không rảnh để bị các người làm phiền đâu!”

Cố Bắc Xuyên nhìn con số trong sổ tiết kiệm và giấy tờ nhà, sốt ruột gắt lên.

“Đúng đó, đây là sòng bạc, không phải chỗ để khóc lóc! Nếu muốn cảm động thì đợi lát nữa chị Vãn Tình thua rồi khóc với bố mẹ cũng chưa muộn.”

Lý Uyển Nhi nói xong thì phá lên cười cùng Cố Bắc Xuyên, đầy giễu cợt.

Tôi nheo mắt lại, môi mím chặt.

Ván cược cuối cùng diễn ra trong bầu không khí căng như dây đàn.

Tôi nhìn Lý Uyển Nhi và Cố Bắc Xuyên đang tự tin như thể nắm chắc phần thắng. Trước khi mở xúc xắc, tôi lạnh lùng lên tiếng:

“Tôi muốn cược thêm, các người dám không?”

Lý Uyển Nhi cười khinh bỉ:

“Chị Vãn Tình, không biết chị còn gì để cược nữa đây?”

Tôi khẽ hé môi, từng chữ lạnh băng vang lên:

“Tôi cược… mạng sống!”

Lý Uyển Nhi sững người, rồi bật cười lớn hơn, cười đến mức gương mặt đầy giễu cợt.

“Được thôi, tôi cược!”

Trước sự chứng kiến của mọi người và hàng vạn khán giả đang theo dõi livestream, tôi và Lý Uyển Nhi cùng viết xuống con số mình đoán trong ống xúc xắc.

Viết xong, Lý Uyển Nhi là người lên tiếng trước:

“Tôi cược nhỏ.”

Tôi nhìn cô ta nói không chút đắn đo, cười lạnh:

“Chắc chứ? Đặt rồi thì không được đổi đấy.”

Lý Uyển Nhi nhếch môi:

“Chắc chắn! Không phải ai cũng như chị, thua không nổi.”

Tôi lờ đi lời châm chọc, đáp gọn:

“Vậy thì tôi cược lớn.”

Lời vừa dứt, nắp ống xúc xắc được mở ra.

Lý Uyển Nhi vẫn còn đang đắc ý, nhưng khi ánh mắt liếc thấy con số trong ống là 3-5-6, nụ cười của cô ta lập tức cứng đờ, người cứng như tượng đá.

Chương 5

“Không thể nào! Rõ ràng phải ra 1-2-4 mới đúng!”

Lý Uyển Nhi nhìn thấy điểm số 3-5-6 thì hoàn toàn hoảng loạn, không giữ nổi nụ cười giả tạo nữa. Dù đang bị livestream chiếu thẳng mặt, cô ta vẫn vô thức thốt lên.

Tôi cười lạnh, đưa ra mảnh giấy mình đã viết — con số 3-5-6.

“Tại sao lại không thể?”

Tôi dừng một nhịp, rồi quay sang nhìn Cố Bắc Xuyên đang chết lặng, học theo giọng điệu mà bọn họ hay dùng để châm chọc tôi:

“3-5-6, là lớn. Tôi thắng rồi. Các người thua. Trước mặt bao nhiêu người chứng kiến, cả hàng chục nghìn khán giả livestream làm chứng. Là người trưởng thành, chắc anh không định chơi xấu chứ? À quên… Lý Uyển Nhi, giờ mạng của cô là của tôi rồi.”

Lý Uyển Nhi lắc đầu liên tục, nhìn tôi như thể tôi là quỷ hiện hình, rồi hét lớn:

“Không thể nào! Sao chị có thể thắng được chứ?!”

Tôi nhếch môi, giễu cợt:

“Cá cược vốn không đoán trước được, ai nói lúc nào cũng là cô thắng? Hay là… trước giờ cô toàn chơi gian?”

Gian lận trong cờ bạc là hành vi phạm pháp.

Hơn nữa, số tiền đặt cược của chúng tôi lại cực lớn. Nếu Lý Uyển Nhi thừa nhận có gian lận, thì cả hai người sẽ bị xử phạt tối thiểu mười năm tù.

“Tôi không… tôi hoàn toàn không…”

Dưới sự ép buộc của tôi, Lý Uyển Nhi suýt nữa đã lỡ miệng nói ra toàn bộ sự thật, nhưng nhìn thấy ánh mắt như muốn giết người của Cố Bắc Xuyên, cô ta lập tức ngậm miệng lại.

Tôi không thèm để ý đến màn “chó cắn chó” của họ, lạnh lùng nói:

“Cố Bắc Xuyên, phiền anh bây giờ chuyển toàn bộ giấy tờ nhà, xe và sổ tiết kiệm sang tên tôi.”

Mặt Cố Bắc Xuyên vặn vẹo vì tức giận.

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)