Chương 42 - TIỂU THƯ THẬT, TIỂU THƯ GIẢ - SERIES VẢ MẶT CỔ ĐẠI
“Điện hạ, chúng ta là đồng minh, ta không chắc hắn có đến không nên không nói với ngài, nếu hắn không đến, chẳng phải mất mặt nữ quan của ta sao.”
Hắn không để ý đến câu trả lời của ta, mà nâng tay ta lên, xoa xoa ngón tay, nhẹ giọng hỏi: “A Bảo, đau không?”
Đau không?
Thường xuyên đau.
Mặc dù đã được tái sinh, mặc dù kiếp này không bị đứt ngón tay nhưng ngón út đó vẫn luôn đau âm ỉ.
Có lẽ là do tác dụng tâm lý.
Văn Thành thái tử cúi đầu.
Đột nhiên, một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống ngón tay ta.
Ta giật mình, vội ngẩng đầu lên.
Khoảnh khắc đó, ta như lạc vào giữa muôn vàn vì sao.
Trong những vì sao đó, có đau lòng, có sợ hãi, thậm chí còn có những tình cảm mà ta không hiểu.
Quá nồng nhiệt, quyến rũ.
Bầu không khí mơ hồ này, ta có chút chịu không nổi.
Ta đổi chủ đề.
“Ngài đã biết ta được tái sinh, tại sao không hỏi kết cục kiếp trước của ngài?”
“Kết cục kiếp trước của ngài còn thảm hơn ta…”
Ta còn chưa nói hết, đã bị hắn ôm chặt vào lòng.
“A Bảo, ta không phải Công Thượng Chiêu, ngươi không cần phải trốn tránh ta như vậy.”
“A Bảo, thật ra, ta đã gặp ngươi từ rất lâu rất lâu trước đây.”
12
Tôn Thanh Việt trở về phủ thừa tướng, khóc lóc đòi hòa li với Công Thượng Chiêu.
Còn Công Thượng Chiêu vốn ngốc nghếch lại đột nhiên trở nên bình thường.
Hắn đích thân đến phủ thừa tướng đón Tôn Thanh Việt về, còn đối xử với nàng ngàn lần yêu, vạn lần chiều chuộng.
Mọi thứ đều diễn ra khác với kiếp trước.
Công Thượng Chiêu bắt đầu hành động sớm hơn.
Đây chính là điều ta muốn.
Kiếp trước.
Trước khi Công Thượng Chiêu ép cung tạo phản đã xảy ra một chuyện.
Giang Nam bị lụt, dân chúng lầm than.
Số tiền cứu trợ mà triều đình gửi đến Giang Nam đã bị quan lại tham ô, dân chúng lầm than.
Vì vậy, Văn Thành thái tử đã đích thân dẫn binh đến Giang Nam, một là để trị thủy, hai là để điều tra tham quan ô lại.
Cũng chính là lúc Văn Thành thái tử rời đi, Công Thượng Chiêu mới ép cung tạo phản.
Đến khi Văn Thành thái tử nhận được tin tức quay về thì trong thành đã là thiên hạ của Công Thượng Chiêu.
Để bảo vệ tính mạng của bách tính trong thành và vạn ngàn binh lính, hắn đã buộc phải tự vẫn.
Giờ nghĩ lại.
Những tham quan ô lại đó đều là quan lại trong triều bị Công Thượng Chiêu lợi dụng Triệu thái y khống chế.
Nhưng giờ đây, không có thiên tai, không có tham quan ô lại, không có Triệu thái y, ta muốn xem, Công Thượng Chiêu sẽ ép cung tạo phản bằng cách nào!
Chẳng lẽ chỉ dựa vào phủ thừa tướng vung tiền như rác để bịt miệng thiên hạ sao?
13
Ta vẫn luôn rất tò mò, kiếp trước Văn Thành thái tử tại sao lại cưới Tôn Thanh Việt làm phi.
Hỏi thái tử điện hạ, hắn ấp úng, còn hơi đỏ mặt.
Ta nhìn mà thấy khó chịu trong lòng.
Chẳng lẽ, hắn và Tôn Thanh Việt thật sự có tình cảm gì đó?
Chậc chậc.
Đúng là, nam nhân đều là hố lửa.
Hỏi Văn Thành thái tử không có kết quả, ta chỉ còn cách đi thăm dò Tôn Thanh Việt.
Cũng không biết, nàng ta có được tái sinh không.
Nửa năm sau, gặp lại Tôn Thanh Việt, nàng còn kiêu căng ngạo mạn hơn cả khi ở phủ thừa tướng.
Xem ra, Công Thượng Chiêu đã nói rõ thân phận với nàng, nàng đang chờ làm hoàng hậu.
Vừa nhìn thấy ta, nàng đã chế giễu cười nhạo.
“Ngươi đã là khách quý của thái tử điện hạ, sao còn ăn mặc bần hàn thế này?”
“Chẳng lẽ thái tử điện hạ chán ngươi rồi, không cần ngươi nữa?”
Ta thực sự rất muốn tát nàng một cái, nói cho nàng biết, cuộc đời của nữ tử không chỉ có nam nhân.