Chương 2 - Sau khi tôi trả thành linh hồn - Sau khi tôi trở thành linh hồn

Đi đến chỗ thi thể của tôi , dường như cả người anh ta run nhẹ nhưng vẫn giữ nguyên khuôn mặt ngoại trừ đôi lông mi hơi nheo lại .

 

 tôi nhìn anh ta tiền gần đến thi thể của tôi mà vén khăn trắng lên , nhìn lại xung quanh chỉ thấy còn lại thi thể của mình . trong lòng lại không biết anh ta là ai , cô thầm nghĩ 

 

" anh ta đến nhận thi thể mà cũng nhầm bệnh viện được à " 

 

khi chiếc vải trắng được nhấc lên làm lộ ra khuôn mặt dị dạng , máu me của tôi , đôi mắt anh ta có phần thương cảm , môi mím nhẹ 

 

sau cùng thì anh ta lại kí vào đơn nhận thi thể của tôi . 

 

tôi nhìn anh ta mang xác tôi đi . trong lòng cũng trả có tư vị gì , suy cho cùng cô sợ nhất trên đời này là đau 

 

giờ ch*t rồi , cô cũng chẳng cảm nhận được nỗi đau 

 

xác và linh hồn cũng đã chia làm hai , giờ kể cả bọn họ có làm gì xác cô , cô cũng chẳng thể thấy đau 

 

ch*

t cũng không đáng sợ bằng đám người kia a 

 

cứ thế , tôi đi theo cái xác của mình còn anh ta lại bận việc lo chôn cất tôi .

 

ngày hôm tôi được chôn cất đó là 1 ngày mưa tần tã , tôi nhìn bầu trời lòng cũng chẳng vui chẳng buồn đây là trời đang thương xót cho số phận của cô hay là đang ngăn cản cô chôn cất đây 

 

khi mộ tôi được chôn cất xong , anh ta cầm 1 bó hoa quỳnh đứng trước mộ , 1 người phụ nữ đứng bên cạnh anh ta , tay cầm ô nói vài câu 

 

- anh đến muộn thật đấy , nếu lúc đó đã biết tin tức rồi sao lại chần chừ 

 

- ..…

 

người thanh niên im lặng , cô gái chỉ nhìn rồi thở dài nói ra câu nói tuyệt tình 

 

- ch*t cũng ch*t rồi , anh giờ cũng biết cố gia đối với cô ấy như thế nào . cũng nên lấy  lại vài thứ của đám người bọn họ vì làm trái thoả thuận trước khi bản thân mình xuống địa phủ đi 

 

- còn về tống gia , em sẽ lo ,  xuống địa phủ cũng không còn vướng mắc.

 

" chậc , đủ tuyệt tình quá a " 

 

nói xong , người phụ nữ đặt 1 bông cúc trắng rồi quay đầu mà đi 

 

mưa vẫn cứ rơi , từng hạt mưa rơi vào bộ vest đen của người thanh niên kia , anh ta đứng im ở một chỗ nhìn chằm chằm vào ngôi mộ của tôi 

 

tôi đứng nhìn ngôi mộ của mình , rồi lại nhìn bó hoa trên tay anh ta 

 

" hoa quỳnh , chẳng phải khi đi đám hay thăm mộ đều phải dùng hoa cúc sao " 

 

rồi tôi lại đưa đôi mắt của mình nhìn vào khuôn mặt anh 

 

nhìn anh ta hồi lâu tôi cảm thấy anh ta rất đẹp , khuôn mặt góc cạnh rõ ràng , đôi mắt cáo nhìn vào có phần sắc lạnh , sống mũi cao thẳng tắp .

 

đứng nhìn hồi lâu , tôi mới rời tầm mắt 

 

tôi nhìn ra phía cổng mộ 

 

" chậc , chậc , giờ thì có cần phải đợi quỷ sai đến bắt tôi không nhỉ " 

 

“ hình dạng ra sao a , đầu trâu mặt ngựa à ”

 

“ liệu đẹp không nhỉ ”

 

ừm ưm...........…

 

cô trầm ngâm 1 lát rồi lại quay sang nhìn chàng thanh niên 

 

bấy giờ , chàng thanh niên ấy có chút giật mình , đôi mắt nhìn về phía tôi . tôi có chút khựng lại 

 

“ không phải con người không thể nhìn thấy ma à , chẳng lẽ anh ta có đôi mắt âm dương như trong truyện ý chứ ”

 

 bỗng meo 1 tiếng , tôi giật mình , chẳng trách được vốn đang căng thẳng mà . cũng may 

 

“ mình hình như suy nghĩ hơi nhiều thì phải”