Chương 9 - Sau Khi Phá Sản

Chu Cẩm nôn ra máu quá nhiều, như thể sắp chết.

Tôi vẫn gọi điện thoại cấp cứu.

Rồi nghĩ một chút, tôi cũng gọi cho Thương Tái Ngôn.

Nghe tin “tình đầu” bị thương, Thương Tái Ngôn đến nhanh hơn cả xe cấp cứu.

Khi anh đến, cái nhìn đầu tiên là thấy vết tát trên mặt Chu Cẩm.

Thương Tái Ngôn nghiêm mặt hỏi tôi.

“Em có gì muốn giải thích không?”

Tất nhiên là có.

Tôi đã kể lại sự việc một cách rõ ràng.

Anh ấy có thể chịu trách nhiệm, nhưng tôi không chấp nhận bị vu oan.

Sau khi nghe xong, Thương Tái Ngôn cau mày nói với Chu Cẩm.

“Sao em lại chọc cô ấy?”

Lời nói này dường như là đang trách móc Chu Cẩm.

Nhưng nghe kỹ lại, có thể nghe ra sự âu yếm trong đó.

“Mỗi lần đều làm phiền tôi, trông tôi có vẻ rảnh rỗi lắm sao?”

Thương Tái Ngôn cởi áo vest của mình ra, lau sạch máu trên mặt Chu Cẩm.

Dù cử chỉ có vẻ thô lỗ, nhưng lại toát lên đầy đủ quan tâm.

Chu Cẩm không nói gì, yếu ớt tựa đầu vào anh.

“Ngôn Ngôn, có phải em sẽ chết không?”

“Không.”                                                                                                                                                                                                                                                                             

Thương Tái Ngôn nói.

“Anh đưa em đến bệnh viện.”                                                                

Khi sắp rời đi, Thương Tái Ngôn đột nhiên quay lại, nhìn tôi, dường như đang suy nghĩ cách diễn đạt.

“Em nên sửa tính xấu của mình đi, Giang Chu.”                                                                                                                                                                                              

“Dù thế nào, em cũng không nên ra tay như vậy.”