Chương 19 - Quy Vãn
Phủ đệ bên ngoài cung đã xây xong, hoàng thượng hạ chỉ, để thái tử và tam hoàng tử ra ngoài cung lập phủ.
Thời Việt dẫn ta đi tham quan phủ đệ mới, đình đài lầu các soi bóng hoa cỏ cây cối, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.
Trong bữa tiệc mừng tân gia, rất nhiều đại thần và gia quyến đến chúc mừng, ta ăn mặc lộng lẫy tham dự.
Ngu Kỳ Nguyệt cũng theo tam hoàng tử đến, nàng ta đẩy xe lăn phía sau, trông tiều tụy hốc hác, tam hoàng tử trước mặt mọi người sai bảo nàng ta, trách móc nàng ta đẩy xe lăn không tốt.
Thời Việt ân cần ngồi bên cạnh ta: "Nếu nàng mệt thì về nghỉ ngơi đi, ở đây cứ để ta lo."
Ta nói không mệt.
Cuộc sống bên ngoài cung tự do hơn trong cung rất nhiều, lúc rảnh rỗi, Thời Việt thường dẫn ta đi dạo phố Thần Vũ, ở đó có rất nhiều món ăn vặt, điểm tâm mà trong cung không có, vừa đi vừa ăn, ăn xong tiện thể ra bãi cỏ ngoại ô cưỡi ngựa.
À đúng rồi, trên con phố đó còn có một ông lão xem tướng, ta liếc mắt một cái đã nhận ra, đó chính là lão tiên sinh đã tặng dê cho ta năm xưa.
Ta cảm kích ông ấy đã cho ta ở nhờ và tặng dê, muốn hậu tạ, nhưng ông ấy không những không nhận, còn cho ta và Thời Việt mỗi người một túi gấm, nói một cách thần bí rằng thiên cơ không thể tiết lộ, chữ bên trong chỉ có thể tự mình xem, không được cho đối phương xem.
Trong túi gấm của ta viết -
"Phượng mệnh bị tráo đổi, gặp rồng mới có thể hóa giải."
Không biết trong túi gấm của Thời Việt viết gì, hắn không nói cho ta biết.
Những ngày tháng vui vẻ rong ruổi bên ngoài không kéo dài được bao lâu.
Ta mang thai.
Thời Việt cẩn thận từng li từng tí, không cho ta ra ngoài chạy nhảy lung tung.
Sau khi tam hoàng tử ra ngoài cung lập phủ, hắn nuôi rất nhiều thϊếρ thất trong phủ, hành sự hoang dâm vô độ, những chuyện này nhanh chóng truyền đến tai hoàng thượng.
Vân quý phi đã thất sủng, không có bà ta nói đỡ cho tam hoàng tử trước mặt hoàng thượng, hoàng thượng càng ngày càng bất mãn với tam hoàng tử, nhiều lần khiển trách.
Tam hoàng tử tâm trạng không vui, liền trút giận lên người Ngu Kỳ Nguyệt.
Hôm đó, đại phu nhân đến phủ tam hoàng tử thăm nữa nhi, lại thấy Ngu Kỳ Nguyệt bị trói vào xe lăn, bị tam hoàng tử đánh đập, giật tóc.
Đại phu nhân vừa khóc vừa quỳ xuống: "Tam hoàng tử, xin ngài hãy tha cho Kỳ Nguyệt, nó là thê tử của ngài mà!"
Tam hoàng tử không những không nghe, mà còn ra tay mạnh hơn:
"Nhạc mẫu đại nhân dạy dỗ ra nữ nhi không biết liêm sỉ như vậy, vừa dâng trà vừa tặng túi thơm cho đệ đệ của ta, bà còn mặt mũi đến phủ ta sao?"
"Mẫu thân, cứu con với, con không muốn sống nữa..."
Ngu Kỳ Nguyệt khóc thảm thiết, vẻ mặt tuyệt vọng.
Đại phu nhân vì bảo vệ nữ nhi, trong phút chốc không biết lấy đâu ra dũng khí, rút cây trâm trên đầu ra, đâm mạnh vào bụng tam hoàng tử.
Tam hoàng tử ngồi trên xe lăn không kịp tránh né, những người xung quanh càng không ngờ tới chuyện này, khi kịp phản ứng thì y phục của tam hoàng tử đã nhuốm đầy máu tươi.
Đại phu nhân cũng sợ ngây người, không ngờ mình lại làm ra chuyện như vậy trong lúc nóng giận, vì muốn bảo vệ tính mạng của Ngu Kỳ Nguyệt, bà ta đã đập đầu tự vẫn tại chỗ.
Phụ thân nghe tin, sợ bị liên lụy, vội vàng dâng hết tài sản, xin cáo lão hồi hương ngay trong đêm.
Tam hoàng tử tuy may mắn giữ được mạng sống, nhưng từ đó về sau sức khỏe rất yếu, không được mấy năm thì qua đời, hoàng thượng hạ chỉ, để Ngu Kỳ Nguyệt đến Thái Khâu sơn thủ lăng cho tam hoàng tử.