Chương 1 - Quỷ Đào Hoa
Q.UỶ ĐÀO HOA (P1/4)
Tác giả: 故事鸥
Dịch: Mộng không thường
。 ・: *: ・ ゚ "★ ,。 ・: *: ・ ゚
Bạn thân nói ấn đường tôi tối tăm, e là chọc phải thứ gì đó không sạch sẽ.
Vì thế cô ấy đã cho tôi một lá b//ùa bình an, bảo tôi nhất định phải mang theo mình.
Nói là có cái này, m//a q//uỷ tầm thường sẽ không nhìn thấy tôi, cũng không tìm được tôi.
Buổi tối ngày hôm sau, tôi và bạn tr//ai chuẩn bị đi thu//ê phòng.
Tôi rõ ràng đang đứng ở con đường đối diện với anh ấy, nhưng sao anh ấy lại không thấy được tôi...
1.
Sau khi đổi phòng ký túc xá, tôi thường xuyên mơ gặp một anh chàng đ//ẹp tr//ai.
Trong giấc mơ, người đó tên Lý Minh, mọi mặt đều là hình mẫu lý tưởng của tôi.
Cao 1 mét 83, chân dài, mặc áo thì gầ//y, cởi áo thì có th//ịt.
Hơn nữa còn thích chơi trượt ván, leo núi, sở thích nhiều, nói chuyện lại hài hước thú vị.
Đặc biệt là 19 centimet không tính đầu, làm tôi cực kỳ thỏa mãn!
Trong giấc mơ, khi hai chúng tôi thân mật, anh ấy luôn bảo tôi lắc wechat lúc 12 giờ đêm là có thể nhìn thấy anh ấy.
Tôi bình thường đã thích livestream thám hi//ểm, nên ga//n cũng lớn hơn cả trời.
Vì vậy mấy ngày qua, tôi cứ vào lúc 12 đêm mở wechat ra lắc, không ngờ lại lắc trúng anh ấy ngay lập tức!
Tình cảm của hai chúng tôi tăng rất nhanh, qua mấy ngày đã quấn quýt lấy nhau, hai ba ngày đã ra ngoài thuê phòng.
Nhưng ngay khi tôi đang yêu đương m//ù quáng, bạn cùng phòng Châu Thanh Thanh lại đưa cho tôi xem một vi//deo ngắn được đề xuất ở trên mạng.”
“Khả Hân, sao dạo gần đây cậu cứ không có tinh thần gì thế?”
“Chẳng lẽ bạn tr//ai cậu là qu//ỷ đào hoa gì đó, đang lấy âm bổ dương?”
“Hơn nữa…”
“Sao các cậu cứ luôn gặp mặt vào buổi tối vậy? Cậu có từng hẹn hò với anh ta vào ban ngày không?”
Nghe vậy tôi mới tỉnh táo hơn đôi chút.
Lý Minh à, chưa bao giờ hẹn hò với tôi vào ban ngày!
2.
Thế nhưng, điều này làm sao có thể chứ?
Vì vậy, ngay trong tối đó tôi đã hẹn Lý Minh cùng đi ăn lẩu vào ngày mai, mà anh ấy cũng đồng ý ngay lập tức.
Thế nhưng do hôm nay anh ấy đi công tác nơi khác, vì vậy chỉ có thể đợi đến thất tịch anh ấy về sẽ hẹn tôi sau.
Đợi đến ngày thất tịch, anh ấy đã dẫn tôi đến một ăn cơm tại một nhà hàng riêng ở ngoại thành, còn tặng tôi đủ một bó hoa hồng trắng 99 bông, dỗ dành tôi vui vẻ tít mắt.
Vì vậy qua mấy ngày, tôi lái con xe Mercedes dáng G bự đến gặp bạn thân làm thầy đoán mệnh, không chờ được mà muốn khoe khoang.
Bạn thân thích yên tĩnh, tính cách hoàn toàn khác với người không quen bị kiểm soát như tôi, nhưng mỗi lần chúng tôi gặp nhau đều không nói hết chuyện.
Nhưng lần này, tôi còn chưa nói được mấy câu với bạn thân, bạn thân đã nhíu chặt mày khi nhìn mặt tôi.
Cô ấy nói ấn đường tôi tối tăm, e là đã chọc vào thứ gì không sạch sẽ.
“Thứ không sạch sẽ? Sao có thể chứ!”
Nhưng bạn thân nhìn tôi lại càng nhíu chặt lông mày, cô ấy bấm ngón tay tính toán ngay sau đó, sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng.
Không qua bao lâu, cô ấy đưa cho tôi một lá b//ùa bình an, còn dặn dò tôi nhất định không thể làm hỏng nó.
Nghe cô ấy nói, cái này là một b//ùa bình an làm hoàn toàn từ m//á//u ti//m của cô ấy.
Chỉ cần tôi đeo b//ùa bình an này, m//a qu//ỷ bình thường sẽ không nhìn thấy tôi, cũng không tìm được tôi.
“Nhưng tuyệt đối không thể nói chuyện! Nói chuyện sẽ khiến m//a qu//ỷ cảm nhận được dương khí của cậu!”
Thế nhưng, dù có bị phát hiện cũng không sao.
Bởi vì dù có là thứ có đạo hành thâm sâu muốn làm gì với tôi thật, chỉ cần b//ùa bình an này không bị sao thì nó có thể bảo vệ tôi được ba lần.
Mấy ngày này cô ấy phải đi ra ngoài làm một việc hết sức quan trọng, đợi cô ấy quay về nhất định sẽ giúp tôi đuổi t//à.
Bình thường tôi chưa từng thấy dáng vẻ nghiêm túc như vậy của cô ấy, thế nên sau khi cô ấy nói như vậy, tôi vội vàng đeo b//ùa bình an đó lên cổ, đồng thời hứa đi hứa lại chắc chắn sẽ không làm hỏng nó!
“Qu//ỷ này giỏi nhất l//ừ//a người! Quỷ che mắt, quỷ chặn tường rất dễ khiến đầu óc cậu mụ mị, coi nhẹ ng//uy hi//ểm!”
“Năm nay lại là năm âm hi//ếm gặp trong 50 năm, chị hai à, chị là cơ thể âm trời si//nh, càng dễ bị quỷ bắt thế thân đấy.”
“Vì vậy gần đây nhất định phải cẩn thận đó! Nhớ kỹ chỉ cần b//ùa bình an này không bị hỏng thì những thứ đó sẽ không h//ại được cậu!”
Thật ra tôi cũng không hiểu những gì bạn thân nói cho lắm.
Nhưng tôi vẫn cẩn thận ghi nhớ những lời bạn thân nói, đeo bù//a bình an đó lên cổ.
Cô ấy và tôi từ nhỏ đã uống chung bầu sữa mà lớn, chắc sẽ không h//ại tôi đâu.
Thế nhưng, sao tôi cũng không ngờ được…
Buổi tối ngày hôm sau, tôi đi thuê phòng với bạn tr//ai như thường lệ.
Tôi rõ ràng đứng ở con phố đối diện với anh ấy, nhưng dù thế nào anh ấy cũng không nhìn thấy được tôi…
3.
"Vợ ơi, em đang ở đâu đấy? Sao anh không nhìn thấy em?”
Giọng nói của bạn tr//ai tôi, Lý Minh vọng ra từ trong điện thoại, còn tôi lúc này đang đứng phía đối diện với anh ấy, ra sức vẫy tay với anh ấy.
Thế nhưng…
Anh ấy, không nhìn thấy tôi!
Mà bây giờ đã là nửa đêm, trên đường ngoại trừ tôi ra cũng không có người nào khác, làm sao có thể không nhìn thấy được chứ?
Nghĩ đến đây, sự yêu đương m//ù quáng của tôi cũng lập tức biến mất, lý trí đã quay trở lại.
Thế là tôi cúp điện thoại trước, cài đặt điện thoại sang chế độ im lặng.
Sau đó bước từng bước qua vạch kẻ đường cho người đi bộ, đi đến trước mặt Lý Minh.
Thế nhưng, anh ấy vẫn giống như không nhìn thấy tôi, còn đang ở đó bấm s//ố đi//ện tho//ại của tôi, sốt ruột tìm kiếm tôi.
Nhưng tôi, đang ở ngay trước mặt anh ta cơ mà!
Trừ khi…
Anh ấy giống như bạn cùng phòng tôi nói, là một c//on qu//ỷ đào hoa!
...
Tôi cũng không biết mình đã trở về như thế nào.
Tôi chỉ cảm thấy khi trở về phòng ký túc xá, cả người tôi đều đang run rẩy.
Vừa nghĩ đến việc mình đã ngủ với thứ kia bao lần thế kia, tôi chỉ mong sao có thể lập tức đi cầu thần bái ph//ật đu//ổi đi x//ui x//ẻo!
Tại sao mấy ngày nay bạn cùng phòng cứ nói tôi không có tinh thần, giống như bị qu//ỷ m//ê hoặc.
Hóa ra tôi thật sự đã bị qu//ỷ m//ê hoặc!
Nếu không phải bạn thân nhắc nhở tôi, e là tôi thật sự sắp bị tên qu//ỷ háo sắc Lý Minh kia hút cạn rồi!
Nghĩ đến đây, tôi cũng tái mét cả mặt.
Bạn cùng phòng Châu Thanh Thanh là người đầu tiên phát hiện ra tinh thần hôm nay của tôi không bình thường, vồn vã quan tâm tôi, tôi cũng thẳng thắn kể chuyện mình gặp phải cho bạn cùng phòng.
Chúng tôi là phòng bốn người, ngoài tôi ra còn có ba người khác.
Bạn cùng phòng Châu Thanh Thanh, Vương Tiểu Hoa, Bạch Tuyết Đình nghe vậy cũng cảm thấy việc này rất hiếm lạ.
Đặc biệt là Châu Thanh Thanh, cô ta là người hóng hớt nhất.
Cô ta nói mình mới chỉ nhìn thấy b//ùa chú trên phim truyền hình chứ chưa bao giờ nhìn thấy ở ngoài đời, thế nên cô ta muốn xem rốt cuộc bù//a bình an đó trông như thế nào.
Nghe thấy cô ta nói như vậy, những bạn cùng phòng khác cũng trở nên tò mò.
“Nhất Nhất, cho chúng tớ xem với! Tớ cũng chưa từng thấy bù//a chú bao giờ!”
"Đúng vậy đúng vậy! Thứ này thật sự có thể, có thể đuổi những thứ b//ẩn thỉu kia sao?”
"Có lẽ nào cậu dựng ra câu chuyện để l//ừ//a chúng tớ đấy chứ?”
Một người ph//ụ n//ữ tương đương 52 con vịt, ba người ph//ụ n//ữ tò mò cũng đương đương với 156 con vịt.
Sau đó, tôi thật sự không chịu được bọn họ quấn lấy tôi, nên đành cho bọn họ xem xem.
Thế nhưng nhìn bùa chú này, Châu Thanh Thanh chợt hỏi.
“Tại sao thứ này lại được gấp lại thành hình tam giác, cảm giác phồng phồng, bên trong nó có vật gì à?”
Lúc này tôi mới chú ý đến b//ùa chú này vốn không phải tam giác phẳng hoàn toàn, mà bên trong phồng lên một khối.
Vân vê trong tay, bên trong hình như có thứ gì đó.
Vốn dĩ bọn họ nói bùa chú này chỉ là gấp thành hình tam giác mà thôi, hoàn toàn không nhìn ra điều gì đặc biệt.
Lúc này phát hiện bên trong có đồ vật, mấy người bạn cùng phòng xúi tôi mở ra xem thử.
Không chịu được bọn họ nài nỉ, tôi chỉ đành gỡ bùa bình an hình tam giác ra cho bọn họ xem.
Nhưng vừa nhìn tôi không khỏi sững sờ.
Bên trong bù//a chú có một sợi dây màu đỏ và một đồng tâm kết bện bằng tóc!