Chương 3 - Quân Nhân Nhà Võ Tướng

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Tôi tặc lưỡi, lắc đầu:

“Nhưng thể chất chị thế này thì đúng là không ổn đâu. Nhà họ Lục chúng ta vốn là võ tướng đời đời truyền lại!”

“Ngày đầu tiên đã không chịu nổi, hay là thôi, khỏi cần quản lý quân sự hóa nữa.”

Vừa dứt lời, Lục Niệm Hòa lập tức hét toáng lên:

“Không được!”

“Tôi cũng là người nhà họ Lục, tôi cũng phải tham gia quản lý quân sự hóa.”

Trong mắt cô ta lóe lên tia độc ác.

Rõ ràng vẫn còn tính toán muốn nhân cơ hội này ép tôi vào chỗ chết.

Nhưng lần này, không biết rốt cuộc ai mới là người bị ép đến đường cùng.

Lục Niệm Hòa mắt đỏ hoe nhìn về phía cha.

“Cha, chỉ là tối qua con mất ngủ thôi. Bắt đầu từ ngày mai con nhất định sẽ nghiêm túc rèn luyện, tuyệt đối sẽ không làm mất mặt nhà họ Lục.”

Cha gương mặt đầy vẻ vui mừng:

“Được, con cháu nhà họ Lục chúng ta đều là những đứa trẻ giỏi giang!”

Bác sĩ bước vào, làm cho Lục Niệm Hòa một lượt kiểm tra.

Ba người anh và cha vây quanh hỏi han ân cần.

Họ đã sớm quên mất tôi đang đứng trong góc.

Trên người đẫm mồ hôi, áo lưng ướt sũng, vừa hắt xì hơi liên tục.

Trong lúc anh hai đút cháo cho Lục Niệm Hòa.

Cô ta ngẩng mắt nhìn tôi, ánh mắt tràn đầy khiêu khích.

Tôi bây giờ chẳng hơi đâu tranh giành hơn thua với cô ta.

Một tuần sau, bữa tiệc chào đón mà cha tổ chức cho tôi mới là điểm mấu chốt.

Kiếp trước, vào ngày hôm đó.

Tôi vốn đã bị Lục Niệm Hòa dày vò đến sống không bằng chết.

Lại còn làm mất mặt cả nhà họ Lục ngay tại yến tiệc.

Cha cho rằng tôi bị nuôi hỏng ở bên ngoài, chỉ biết luồn cúi giả dối.

Đáng lẽ tôi có thể nhân cơ hội cầu cứu ông.

Nhưng chính vì chuyện đó, khiến ông từ đó về sau mặc kệ tôi.

Kiếp trước, Lục Niệm Hòa dùng đến hai chiêu liên hoàn để bức tôi đến chết.

Kiếp này, tôi muốn cô ta phải tự nếm mùi cay đắng!

Một tuần sau, trong buổi yến tiệc, những người đến hầu hết đều là đồng nghiệp trong quân khu của cha.

Những vị lãnh đạo vừa bước vào nhìn thấy cái đầu trọc của tôi thì ngạc nhiên.

Ngay sau đó lại đồng loạt giơ ngón tay cái khen ngợi.

“Không hổ là con gái của thủ trưởng, khí phách tướng môn hiển hiện!”

“Chính khí đầy người, quả đúng là con gái họ Lục!”

Cha nghe vậy thì vô cùng phấn khởi.

Lục Niệm Hòa đứng bên cạnh, trong mắt chỉ toàn ghen ghét.

Quả nhiên, giống như kiếp trước.

Nghe thấy mọi người đều khen tôi, Lục Niệm Hòa lập tức đề nghị:

“Cha, đã vậy thì để Tang Tang thể hiện một chút đi.

Con bé chăm chỉ rèn luyện, chắc hẳn những ngày qua đã đạt được không ít thành quả.”

Cha vừa nghe đã gật đầu ngay:

“Tang Tang, con ra trình diễn cho mọi người xem thử.

Con nói từ nhỏ đã muốn làm quân nhân, cha cũng muốn xem mấy ngày qua con đã luyện được gì.”

Tôi quay sang nhìn Lục Niệm Hòa:

“Chị đã tập luyện cùng em, sao chỉ để một mình em thể hiện được?”

Lục Niệm Hòa không chần chừ gật đầu đồng ý.

Tôi biết ngay cô ta đã có chuẩn bị từ trước.

Năm người đứng thành hàng, giơ cao những tấm ván gỗ.

Mọi người ai nấy đều mong chờ, còn Lục Niệm Hòa thì ánh mắt u ám độc địa.

Khóe môi tôi cong lên, nắm tay vung ra nhanh như gió.

Liên tiếp mấy cú đấm, “rầm rầm” vài tiếng, khiến người ta hoa cả mắt.

Tấm ván trước mặt nứt đôi, cả hội trường vỗ tay rần rần.

“Hay quá, đúng là hổ nữ nhà tướng!”

“Không hổ là con gái của thủ trưởng!”

“Thời gian ngắn như vậy mà đã luyện được thế này, đúng là thiên tài!”

Chỉ có Lục Niệm Hòa đứng một bên, mắt tròn miệng há.

Tôi vỗ tay phủi bụi, mỉm cười quay sang:

“Đến lượt chị rồi đó.”

Lục Niệm Hòa nghiến răng, lườm tôi một cái rồi bước lên.

Một số cấp dưới bên cạnh tranh thủ nịnh hót:

“Tiểu thư Niệm Niệm từ nhỏ đã được thủ trưởng dạy dỗ, tai nghe mắt thấy, chắc chắn cũng có khí thế tướng quân.”

Lục Niệm Hòa cắn răng, nắm chặt tay, dồn sức đánh thẳng ra phía trước.

“Rắc” một tiếng.

Tấm ván không hề suy chuyển.

Là tiếng xương gãy.

Mọi người lập tức ùa đến, Lục Niệm Hòa ôm tay, mắt rưng rưng nhìn tôi.

“Em, sao em lại hại chị?Em dám đổi gỗ thành sắt!”

Nghe vậy, cả hội trường đồng loạt nhìn chằm chằm vào tôi.

anh cả vội kiểm tra:

“Quả nhiên là sắt!”

Anh ta gào lên với tôi:

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)