Chương 1 - Nụ Cười Trà Xanh - Phượng Hoàng Và Chim Trĩ
Vào ngày đại hôn, thái tử Thiên Tộc rút hết chín chiếc lông đuôi Phượng Hoàng của tôi, nhét chúng vào tay Bạch nguyệt quang của hắn để ả biến thành Phượng Hoàng.
Người thân và bạn bè đã giúp tôi vạch trần tất cả sự thật. Sau đó quậy tưng bừng ở Thiên Cung.
Hầu Tôn vung gậy đập nát điện Lăng Tiêu: "Thiên Đế lão tổ, hôm nay là ngày c.h.ết của ngươi!"
Hòa Thượng thúc thúc: “Ta đã từng làm đỉnh Kim Sơn ngập nước, hôm nay ta cho nước dâng lên ngập trời.”
Thanh mai trúc mã của tôi ngồi nhổ lông chim trĩ: Muốn thành Phượng Hoàng, ngươi cũng xứng sao?
Sư phụ: Trời lạnh rồi, Hoàng tộc cũng nên diệt vong thôi!
1.
"Thái tử ca ca, lông Phượng Hoàng chín đuôi trông thật diễm lệ, Người cảm thấy muội mặc có đẹp không?"
“Rất đẹp, Cẩm Nhi của ta đẹp nhất.”
Nhìn bộ dáng bọn họ tình chàng ý thiếp khiến tôi ghê tởm đến suýt ngất.
Nhưng cơn đau bị rút chín chiếc đuôi làm tôi bừng tỉnh, tức quá mở miệng chửi:
"Tô Cẩm Nhi, chim trĩ mà cũng muốn làm Phượng Hoàng sao, thật nực cười!"
Hôn phu của tôi, thái tử Thiên tộc Minh Diệp bước đến, giơ chân định cho tôi một đạp.
Nhưng nghĩ lại, hắn vẫn đặt chân xuống.
Hắn dám sao!
Tôi là con Phượng Hoàng chín đuôi đầu tiên được sinh ra trong Lục Giới.
Ngày tôi chào đời, trời giáng mưa xuống, nhiều người nhớ ơn nên rất yêu mến tôi.
Chống lưng cho tôi toàn tai to mặt lớn, hắn ta vuốt mặt cũng phải nể mũi, sao dám làm gì tôi chứ.
Chiếc lông Phượng Hoàng này là do hắn nhờ bí pháp, đổ mồ hôi sôi nước mắt mới rút ra được trên người tôi.
Tô Cẩm Nhi bị mắng nhưng ả vẫn cười.
Uầy, xem ra mắng chưa đủ, tiếp tục mắng.
"Cười cái gì? Bị mất não à! Trĩ vẫn là trĩ, dù có lông Phượng Hoàng thì cũng không thể biến thành Phượng Hoàng!”
Mặt ả đơ ra nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
"Phượng Hoàng thì sao? Chim trĩ thì sao? Đứa nào thất tình đứa đó là chim trĩ!”
Ông trời ơi, ngó xuống mà coi con trà xanh này nó nói cái gì kìa?
Nói xong, ả thì thầm gì đó vào tai Minh Diệp.
Trên mặt hắn hiện lên một tia độc ác, hắn giơ tay lên.
Hai tia sáng màu vàng lần lượt bay vào cơ thể tôi và Tô Cẩm Nhi.
Sau đó, Tô Cẩm Nhi biến thành tôi.
Lông Phượng Hoàng đang tỏa ra ánh sáng, không ai phân biệt được đâu là thật đâu là giả.
Còn tôi trở thành Tô Cẩm Nhi với cái đầu đầy lông.
Tô Cẩm Nhi cười khúc khích.
"Hôn lễ sắp bắt đầu, ngươi có thể tận mắt thấy chúng ta được cả Lục Giới chúc phúc."
Người thân và bạn bè đã giúp tôi vạch trần tất cả sự thật. Sau đó quậy tưng bừng ở Thiên Cung.
Hầu Tôn vung gậy đập nát điện Lăng Tiêu: "Thiên Đế lão tổ, hôm nay là ngày c.h.ết của ngươi!"
Hòa Thượng thúc thúc: “Ta đã từng làm đỉnh Kim Sơn ngập nước, hôm nay ta cho nước dâng lên ngập trời.”
Thanh mai trúc mã của tôi ngồi nhổ lông chim trĩ: Muốn thành Phượng Hoàng, ngươi cũng xứng sao?
Sư phụ: Trời lạnh rồi, Hoàng tộc cũng nên diệt vong thôi!
1.
"Thái tử ca ca, lông Phượng Hoàng chín đuôi trông thật diễm lệ, Người cảm thấy muội mặc có đẹp không?"
“Rất đẹp, Cẩm Nhi của ta đẹp nhất.”
Nhìn bộ dáng bọn họ tình chàng ý thiếp khiến tôi ghê tởm đến suýt ngất.
Nhưng cơn đau bị rút chín chiếc đuôi làm tôi bừng tỉnh, tức quá mở miệng chửi:
"Tô Cẩm Nhi, chim trĩ mà cũng muốn làm Phượng Hoàng sao, thật nực cười!"
Hôn phu của tôi, thái tử Thiên tộc Minh Diệp bước đến, giơ chân định cho tôi một đạp.
Nhưng nghĩ lại, hắn vẫn đặt chân xuống.
Hắn dám sao!
Tôi là con Phượng Hoàng chín đuôi đầu tiên được sinh ra trong Lục Giới.
Ngày tôi chào đời, trời giáng mưa xuống, nhiều người nhớ ơn nên rất yêu mến tôi.
Chống lưng cho tôi toàn tai to mặt lớn, hắn ta vuốt mặt cũng phải nể mũi, sao dám làm gì tôi chứ.
Chiếc lông Phượng Hoàng này là do hắn nhờ bí pháp, đổ mồ hôi sôi nước mắt mới rút ra được trên người tôi.
Tô Cẩm Nhi bị mắng nhưng ả vẫn cười.
Uầy, xem ra mắng chưa đủ, tiếp tục mắng.
"Cười cái gì? Bị mất não à! Trĩ vẫn là trĩ, dù có lông Phượng Hoàng thì cũng không thể biến thành Phượng Hoàng!”
Mặt ả đơ ra nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
"Phượng Hoàng thì sao? Chim trĩ thì sao? Đứa nào thất tình đứa đó là chim trĩ!”
Ông trời ơi, ngó xuống mà coi con trà xanh này nó nói cái gì kìa?
Nói xong, ả thì thầm gì đó vào tai Minh Diệp.
Trên mặt hắn hiện lên một tia độc ác, hắn giơ tay lên.
Hai tia sáng màu vàng lần lượt bay vào cơ thể tôi và Tô Cẩm Nhi.
Sau đó, Tô Cẩm Nhi biến thành tôi.
Lông Phượng Hoàng đang tỏa ra ánh sáng, không ai phân biệt được đâu là thật đâu là giả.
Còn tôi trở thành Tô Cẩm Nhi với cái đầu đầy lông.
Tô Cẩm Nhi cười khúc khích.
"Hôn lễ sắp bắt đầu, ngươi có thể tận mắt thấy chúng ta được cả Lục Giới chúc phúc."