Như Cây Ngọc Trước Mắt

Đức Bảo Bối

Đang theo dõi

3

Số truyện

362

Theo dõi truyện

953

Khi ta còn nhỏ, ta đã rất ghen tỵ với Diệp Văn Lam vì gương mặt xinh đẹp, môi đỏ răng trắng của chàng.

Năm ta sáu tuổi, khi đi tới nhà người khác làm khách, ta đã xô ngã Diệp Văn Lam và làm chàng rụng hai chiếc răng cửa.

Chàng miệng đầy máu, khóc ầm ĩ không ngừng.

Cha bắt ta phải xin lỗi, nhưng ta cố chấp không chịu, cho rằng hai chiếc răng ấy vốn sắp rụng, ta chỉ là “giúp” chàng mà thôi!

Diệp Quốc công nổi giận, chỉ tay vào mặt cha ta mà mắng rằng cha không biết dạy con. Cha bắt ta quỳ trước linh vị nương suốt đêm và bắt ta hứa từ nay phải tránh xa Diệp Văn Lam.

Năm ta tám tuổi, Diệp Văn Lam chơi đùa vui vẻ với các cô nương khác, nhưng lại không thèm để ý tới ta.

Ta tức giận chặn chàng ở đầu ngõ, cắn chàng một cái và cảnh cáo không được chơi với mấy cô gái khác.

Diệp Quốc công dâng tấu lên trước mặt hoàng đế, khiến cha ta phải ra tay dạy dỗ ta bằng gia pháp, làm ta nằm liệt giường nửa tháng.

Năm ta mười tuổi, ta và chàng học chung trường.

Chàng là người được mọi người khen ngợi, còn ta thì bị người đời ghét bỏ.

Ta không cam lòng, công khai nhục mạ chàng: “Học giỏi thì sao? Học dốt như ta thì sao? Sau này chàng vẫn phải cưới ta thôi!”

Phu tử đau đầu, bảo cha ta đưa ta về dạy dỗ lại.

Nương ta mất sớm, cha không thể quản nổi ta, cuối cùng gửi ta đến quân doanh nơi biên giới, giao cho huynh trưởng ta để ta trải qua khổ luyện mà tu dưỡng tính nết.

Sáu năm trôi qua, tính tình ta ngày càng ngỗ ngược. Khi đến tuổi thành hôn, cha ta cuối cùng cũng cho phép ta trở về kinh thành để học quy củ, rồi tìm cho ta phu quân.

Khi gặp lại Diệp Văn Lam, chàng đã trở thành tài tử số một được mọi người ngưỡng mộ, phong thái xuất chúng, tư thế uy nghi.

Nhưng chàng không nhận ra ta, ngược lại còn hành lễ với ta.

“Nghe nói Thẩm tiểu tướng quân dũng mãnh vô song, ta cứ tưởng là người cao lớn, mạnh mẽ, không ngờ lại phong độ thanh thoát, anh tuấn như cây ngọc.”

“Thế tử quá khen! Ta cũng nghe danh thế tử là một trong những tài tử phong lưu nhất kinh thành, là người trong mộng của biết bao cô gái. Hôm nay được gặp, quả thật danh bất hư truyền! Có dịp mời thế tử cùng uống rượu nhé!”

Bình luận

Tổng đánh giá: 0

Danh sách đánh giá

  • 5 sao - Đọc tại trang 100

    Một truyện hay với cốt truyện hấp dẫn và những nhân vật sống động.

  • 4 sao - Đọc tại trang 150

    Không gian và bối cảnh trong truyện được mô tả rất chi tiết, khiến người đọc dễ dàng hòa mình vào câu chuyện.