Chương 2 - Nhật kí Tội ác hoàn hảo
Tôi bật dậy khỏi ghế sofa, quả táo trên tay bỗng dưng chẳng còn ngon lành gì nữa.
Chung cư Phúc Hoa, tòa 102, căn hộ 502.
Đó chính là địa chỉ nhà tôi!
Hắn ta làm sao mà biết được?!
Ngoài cửa sổ, mưa như trút nước. Tôi sững sờ nhìn chằm chằm vào màn hình, tóc gáy dựng đứng.
Nhìn dòng địa chỉ đó, tôi biết chuyện này không còn đơn giản là cãi nhau trên mạng nữa.
Tôi vội vàng chụp màn hình, đi ra phòng khách, gọi điện báo cảnh sát.
Vì bố mẹ thường xuyên tăng ca, nên phòng khách nhà tôi có lắp một camera an ninh. Mẹ tôi thường dùng nó để kiểm tra xem tôi có làm bài tập đầy đủ không. Trước đây tôi cực kỳ ghét sự tồn tại của nó, nhưng lúc này, nó lại cho tôi một cảm giác an tâm khác lạ.
Không lâu sau, một giọng nữ trong trẻo ngọt ngào vang lên: "Xin chào, đây là đồn cảnh sát Á Vũ, xin mời nói."
Không chút do dự, tôi thuật lại toàn bộ sự việc vừa xảy ra.
"Chờ đã, cháu chưa thành niên phải không?"
Nữ cảnh sát đột nhiên ngắt lời tôi, giọng nghiêm nghị hơn: "Bây giờ cháu đang ở nhà một mình sao? Bố mẹ cháu có ở bên cạnh không?"
"Dạ không, mẹ cháu vẫn chưa tan làm, bố cháu đang đi công tác ở tỉnh bên cạnh." Tôi thành thật trả lời.
Nghe vậy, nữ cảnh sát dịu giọng an ủi tôi vài câu, rồi nhấn mạnh: "Chúng tôi đã cử người đến xem x.ét tình hình, từ bây giờ cháu đừng tùy tiện mở cửa cho bất kỳ ai."
Cúp máy.
Tôi đang định gọi điện báo cho bố mẹ thì bỗng nhiên có tiếng gõ cửa sau lưng.