Chương 1 - NGƯỜI VỢ THẦN LINH

Ta quen biết Thẩm Như Xuyên ở bờ sông Hoài Dương, hắn trượt chân rơi xuống nước rồi được ta tiện tay cứu lên.

Hắn vừa gặp ta đã yêu, nói cái gì mà nhất định phải cưới ta.

Không tìm được ta, hắn liền cầm theo khăn tay của ta đi khắp thành, không ngủ không nghỉ để tìm ta.

Mãi cho đến 7 ngày sau, ta thực sự bất đắc dĩ phải xuất hiện trước mặt hắn, hắn mới mệt mỏi nở nụ cười, nhét khăn vào tay ta rồi từ từ nói: "Không cho phép nàng... chạy nữa."

Ông nội hắn không đồng ý hôn sự này, hắn liền quỳ gối ở nhà thờ họ không ăn không uống, nhịn đói tận 3 ngày rồi hôn mê bất tỉnh.

Cha mẹ hắn sợ hắn xảy ra chuyện cho nên đã cầu xin chủ nhà họ Thẩm là Thẩm Trọng tác thành cho chúng ta.

Dù sao cũng là cháu trai ruột, Thẩm Trọng đã gọi ta vào thư phòng nói chuyện, sau đó bất đắc dĩ mà đồng ý với hôn sự này.

Sau khi kết hôn, Thẩm Như Xuyên đối xử với ta như châu như bảo, không nỡ để ta làm việc cực khổ, chuyện gì cũng tự làm, lúc rảnh lại đi dạo ngắm hoa với ta.

Hắn còn thề với ta rằng đời này chỉ có mình ta, tuyệt đối sẽ không nạp thiếp.

Người ở thành Hoài An đều nói cô nhi như ta mà được gả vào nhà họ Thẩm là do đời trước đã đốt hương cao.