Chương 2 - Người Tái Sinh
7
Sau khi nghe những gì tôi nói, Đỗ Nhất Phong tỏ ra nghi hoặc.
Để chứng minh mình không nói dối, tôi đã chịu đau đớn và dùng con dao mổ sắc bén rạch một đường trên cánh tay. Mọi thứ diễn ra như tôi mô tả và vết thương lành hoàn toàn trong vòng vài phút.
Đỗ Nhất Phong sửng sốt.
"Bây giờ, anh đã tin tôi chưa "Tôi nói, "Khả năng tái tạo của tôi có thể cung cấp cho Điền Mẫn nguồn da vô tận! Tôi có thể cung cấp cho anh ấy bao nhiêu da tùy ý!"
Thấy thái độ của tôi kiên quyết như vậy, Đỗ Nhất Phong cũng không nói gì thêm: “Tôi hiểu tâm tình của cô, nhưng còn phải xem điều kiện khách quan có phù hợp hay không.”
Vì vậy, anh ấy đã đưa tôi đi kiểm tra kết hợp. May mắn thay, các chỉ số của tôi rất phù hợp với Điền Mẫn.
Khi nhận được kết quả, tôi nhảy cẫng lên vì sung sướng.
Chúa đã ban cho tôi khả năng này, có lẽ chỉ dành cho ngày hôm nay thôi!
Vì vậy, anh ấy đã đưa tôi đi kiểm tra kết hợp. May mắn thay, các chỉ số của tôi rất phù hợp với Tian Min. Khi nhận được kết quả, tôi nhảy cẫng lên vì sung sướng.
Chúa đã ban cho tôi chức năng này, có lẽ chỉ dành cho ngày hôm nay thôi!
Sau một loạt các xét nghiệm chuẩn bị, ca phẫu thuật ghép da đầu tiên đã nhanh chóng được thực hiện.
Mặc dù tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng tôi vẫn cảm thấy hồi hộp lo sợ khi nằm trên bàn mổ lạnh lẽo.
Ngoài chức năng tái tạo khác với người thường, còn lại mọi thứ ở tôi cũng giống như họ, tôi có thể cảm thấy sợ hãi và đau đớn!
Tôi nắm chặt tay, tự nhủ phải mạnh mẽ lên, lúc này chỉ có tôi mới có thể cứu được Điền Mẫn.
Tôi không thể để anh ấy sống trong đau đớn và tuyệt vọng với khuôn mặt biến dạng cả đời được.
Bằng cách này, tôi đã kiên trì.
Cơn đau sau phẫu thuật khiến tôi như bị tra tấn. Vì vết thương quá lớn nên vết thương lành rất chậm, phải chịu đựng hơn hai tiếng đồng hồ mới dần trở lại trạng thái ban đầu.
Ca phẫu thuật thành công , một phần cơ thể của tôi đã được hợp nhất với Điền Mẫn . Điều này khiến trái tim tôi tràn ngập một cảm giác hạnh phúc vô song…
Còn ai có thể thân thiết như chúng ta nữa?
8
Tuy nhiên, đây chỉ là bước đầu tiên trong chặng đường dài hàng ngàn dặm. Để khôi phục hoàn toàn diện mạo của Điền Mẫn , chắc chắn là một quá trình gian khổ và lâu dài. Đây là một bài kiểm tra khó khăn đối với cơ thể lẫn tâm trí của tôi...
Những cuộc phẫu thuật thường xuyên đã làm cơ thể tôi suy yếu , phá hủy sự cân bằng trao đổi chất , điều này ảnh hưởng đến khả năng tái tạo của tôi và khiến vết thương ngày càng lâu lành lại.
Còn tôi chỉ biết trốn đi , liếm vết thương trong im lặng. Chỉ cần nghĩ tới Điền Mẫn càng ngày càng khỏe, cho dù có đau đớn đến mấy cũng sẽ biến thành ngọt ngào...
Tối hôm đó, Đỗ Nhất Phong đến gặp tôi. Sau khi cởi bỏ chiếc áo khoác trắng, anh ấy trông bớt nghiêm túc và dịu dàng hơn một chút.
Anh ấy đặc biệt nấu một bát canh gà và mang đến cho tôi.
"Cho dù là vì Điền Mẫn, cô cũng phải giữ sức khỏe cho chính mình." Anh ấy lo lắng nói.
Tôi uống canh gà với cảm xúc lẫn lộn trong lòng.
Lâu lắm rồi tôi mới được nếm món súp gà thơm như vậy.
Để trang trải chi phí phẫu thuật khổng lồ, tôi đã phải bán nhà và chuyển đến căn hộ thuê chật chội này. Tôi thậm chí còn ước mình có thể nhịn ăn để tiết kiệm từng xu cho Điền Mẫn.
Đỗ Nhất Phong thường khuyên tôi hãy đối xử tốt với bản thân mình.
Anh ấy là một người rất ấm áp và tử tế.
9
Sau vô số ca phẫu thuật ghép da, Điền Mẫn anh tuấn cuối cùng cũng trở lại.
Điền Mẫn không biết rằng 60% làn da của anh ấy đến từ tôi, và tôi cũng chưa bao giờ nói với anh ấy - thứ tôi cần không phải là lòng biết ơn, mà là tình yêu bình đẳng.
Nhưng chẳng bao lâu sau, tôi thấy anh không vui. Tôi biết tại sao dù khôi phục lại được ngoại hình nhưng lại đánh mất sự nghiệp của mình.
Một ngày nọ, tôi đã hỏi anh ấy về kế hoạch tương lai của anh ấy. Anh ấy nói rằng anh ấy muốn bắt đầu công việc kinh doanh của riêng mình, nhưng anh ấy không có vốn khởi nghiệp.
"Anh cần bao nhiêu?"
"Ít nhất là nửa triệu."
Tôi suy nghĩ một lúc: “Không sao đâu, em sẽ giúp anh tìm cách.”
“Phu nữ dù thông minh nhưng không có gạo cũng khó làm cơm.” Hắn chán nản nói: “Bán thận được không?”
"Đừng lo lắng về chuyện đó." Tôi mỉm cười.
Ngày hôm sau, tôi đến gặp Đỗ Nhất Phong.
“Tôi nghe nói hiện nay nội tạng người để cấy ghép đang thiếu hụt phải không?”
"Lại muốn làm gì?" Đỗ Nhất Phong trừng mắt nhìn ta.
"Tôi muốn bán một quả thận."
" Cô điên à? Cô không thể làm vậy!" Đỗ Nhất Phong lo lắng đứng phắt lên, "Phẫu thuật thận quá phức tạp. Không ai có thể đảm bảo liệu nó có gây ra tổn thương không thể khắc phục cho cô trong trường hợpchức năng tái tạo của cô có vấn đề. "
"Không sao, con người có thể sống sót chỉ với một quả thận mà , đúng khônh."
"Cô rất cần tiền sao?" Đỗ Nhất Phong ngữ khí có chút tuyệt vọng hỏi.
"Đúng vậy, chồng tôi cần vốn khởi nghiệp. Tôi muốn giúp anh ấy anh ấy. Vậy bác sĩ Đỗ, xin hãy giúp tôi!"
“Không được, tôi không thể trơ mắt nhìn cô đùa giỡn với mạng sống của mình!” Đỗ Nhất Phong thẳng thừng từ chối.
Tôi thất vọng đứng dậy: “Nếu anh không chịu giúp thì tôi sẽ tự mình tìm khách hàng. Internet phát triển như vậy còn sợ không tìm đc sao? Có lẽ giá chợ đen tốt hơn…”
Đỗ Nhất Phong tức giận ngăn cản tôi: “Cô không thể đi, cô sẽ mất mạng trên bàn mổ. Mà một khi đối phương phát hiện cô có năng lực tái sinh, tình thế của cô sẽ rất nguy hiểm, rất có thể bọn họ sẽ bắt cóc giam giữ cô, sử dụng cô như nguồn cung cấp nội tạng , cô sẽ thành công cụ kiếm tiền của họ!”
Anh thở dài một hơi: “Đồ ngốc, cô đã quyết định vậy thì để tôi giúp cô.”
10
Trong bệnh viện, có rất nhiều người đang chờ được ghép tạng để cứu sống. Để tồn tại, họ sẵn sàng chi rất nhiều tiền. Rất nhanh, Đỗ Nhất Phong đã giúp tôi giải quyết.
Vì vậy, tôi lại nằm trên bàn mổ lạnh lẽo, các dụng cụ dài, ngắn tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo dưới ngọn đèn không bóng.
"Cô đã nghĩ kỹ chưa?" Trước khi bước vào phòng phẫu thuật, Đỗ Nhất Phong miễn cưỡng đi theo, "Tôi phải nhắc nhở cô một lần nữa, tuy cô có khả năng lạ nhưng phẫu thuật cũng sẽ gây tổn hại cho cơ thể!"
"Đỗ Nhất Phong, anh nói nhiều thật đó."
“cô thực sự cho rằng tiền bạc quan trọng hơn sức khỏe sao?” Đỗ Nhất Phong tức giận lên giọng. Ánh mắt anh đầy oán hận và thương hại, giống như cha mẹ đang mắng con cái vì chúng đã làm sai điều gì đó.
“Không. Là Điền Mẫn quan trọng hơn bất cứ điều gì khác.” Tôi mỉm cười sửa lại, “Anh biết đấy, tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì vì anh ấy.”
Đỗ Nhất Phong bất lực lắc đầu.
Khi tôi tỉnh dậy sau cơn hôn mê, có một vết sẹo xấu xí ở thắt lưng, giống như một con rết dài.
Tôi có thể cảm nhận được phần còn thiếu trong cơ thể đang lớn dần, kết nối với những bộ phận khác một cách khó khăn…
Sau bảy ngày đau đớn, tôi đã có một quả thận mới.
Quá trình tái sinh cũng tiêu tốn rất nhiều năng lượng của tôi và khiến cơ thể tôi trở nên yếu ớt. . Điều an ủi nhất là tôi có thêm năm trăm nghìn trong tài khoản.
Tôi đề nghị gửi 50.000 nhân dân tệ cho Đỗ Nhất Phong nhưng anh ấy từ chối.
"Tôi không phải quỷ hút máu, chỉ là bị cô làm cảm động nên đã giúp cô. Hi vọng đây là lần cuối cùng!" Đỗ Nhất Phong nói: "Nhưng cô có thể để tôi nghiên cứu nguyên nhân cô có được khả năng tái tạo này không?"
Tôi đồng ý, đây cũng là câu đố khiến tôi bối rối nhất.
Khi tôi đặt thẻ ngân hàng chứa 500.000 nhân dân tệ trước mặt Điền Mẫn , anh ấy mỉm cười vui vẻ.
Tôi hơi thất vọng vì trong mắt anh ấy chỉ có tờ tiền màu đỏ mà không để ý đến vẻ mặt hốc hác của tôi.
11
Một lúc sau, Đỗ Nhất Phong gọi cho tôi và hào hứng nói với tôi rằng anh ấy đã tìm ra câu trả lời!
Hóa ra sau một thời gian nghiên cứu, anh ấy đã tìm thấy gen tắc kè trong tôi!
Như chúng ta đã biết, tắc kè có khả năng tái sinh mạnh mẽ. Nhưng điều khiến chúng tôi thắc mắc là làm thế nào gen của nó lại xâm nhập vào cơ thể tôi?
Trong lúc bối rối, tôi chợt nghĩ đến một điều...
Một ngày nọ cách đây một năm, khi đang dọn dẹp, tôi nhìn thấy một con tắc kè chui qua cửa sổ. Tôi luôn sợ những thứ xấu xí như vậy nên đã khua chổi để xua đuổi nó. Nhưng nó không chịu rời đi mà thay vào đó lại leo vào bếp.
Tôi đi theo vào và bất ngờ phát hiện ra một cảnh tượng cảm động: Hóa ra dưới gầm tủ có một con tắc kè, lưng nó bị chân tủ đè lên khiến nó không thể cử động. Con vừa đi vào đã tới để đút thức ăn cho nó...
Đây là phòng tân hôn của Điền Mẫn và tôi. Kể từ khi trang trí và chuyển đến đã hơn ba năm, nói cách khác, hai con tắc kè này đã ba năm không di chuyển, và con kia cũng ba năm rồi không hề bỏ đi..
Điều đơn giản khiến tôi rung động cảm động hơn bất kỳ bộ phim truyền hình Hàn Quốc nào mà tôi từng xem. Tôi không thể không kinh ngạc mà giúp đỡ nó!
Họ đã di chuyển chân tủ.
Sau ba năm đau khổ, cuối cùng chúng cũng có được tự do. Khi rời đi nhau, chúng vẫn ngoái lại liếc nhìn tôi.
Cái nhìn đó, cảm giác như có ý nghĩa sâu xa...
Nghĩ kỹ lại, khả năng tái sinh của tôi xuất hiện sau đó... Chẳng lẽ đây là hai con tắc kè đó báo ân tôi sao?
Cả Đỗ Nhất Phong và tôi đều cho rằng đây chỉ là giả thiết, nhưng ngoài điều đó ra, dường như không có lời giải thích nào hợp lý hơn…
Sau khi nghe những gì tôi nói, Đỗ Nhất Phong tỏ ra nghi hoặc.
Để chứng minh mình không nói dối, tôi đã chịu đau đớn và dùng con dao mổ sắc bén rạch một đường trên cánh tay. Mọi thứ diễn ra như tôi mô tả và vết thương lành hoàn toàn trong vòng vài phút.
Đỗ Nhất Phong sửng sốt.
"Bây giờ, anh đã tin tôi chưa "Tôi nói, "Khả năng tái tạo của tôi có thể cung cấp cho Điền Mẫn nguồn da vô tận! Tôi có thể cung cấp cho anh ấy bao nhiêu da tùy ý!"
Thấy thái độ của tôi kiên quyết như vậy, Đỗ Nhất Phong cũng không nói gì thêm: “Tôi hiểu tâm tình của cô, nhưng còn phải xem điều kiện khách quan có phù hợp hay không.”
Vì vậy, anh ấy đã đưa tôi đi kiểm tra kết hợp. May mắn thay, các chỉ số của tôi rất phù hợp với Điền Mẫn.
Khi nhận được kết quả, tôi nhảy cẫng lên vì sung sướng.
Chúa đã ban cho tôi khả năng này, có lẽ chỉ dành cho ngày hôm nay thôi!
Vì vậy, anh ấy đã đưa tôi đi kiểm tra kết hợp. May mắn thay, các chỉ số của tôi rất phù hợp với Tian Min. Khi nhận được kết quả, tôi nhảy cẫng lên vì sung sướng.
Chúa đã ban cho tôi chức năng này, có lẽ chỉ dành cho ngày hôm nay thôi!
Sau một loạt các xét nghiệm chuẩn bị, ca phẫu thuật ghép da đầu tiên đã nhanh chóng được thực hiện.
Mặc dù tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng tôi vẫn cảm thấy hồi hộp lo sợ khi nằm trên bàn mổ lạnh lẽo.
Ngoài chức năng tái tạo khác với người thường, còn lại mọi thứ ở tôi cũng giống như họ, tôi có thể cảm thấy sợ hãi và đau đớn!
Tôi nắm chặt tay, tự nhủ phải mạnh mẽ lên, lúc này chỉ có tôi mới có thể cứu được Điền Mẫn.
Tôi không thể để anh ấy sống trong đau đớn và tuyệt vọng với khuôn mặt biến dạng cả đời được.
Bằng cách này, tôi đã kiên trì.
Cơn đau sau phẫu thuật khiến tôi như bị tra tấn. Vì vết thương quá lớn nên vết thương lành rất chậm, phải chịu đựng hơn hai tiếng đồng hồ mới dần trở lại trạng thái ban đầu.
Ca phẫu thuật thành công , một phần cơ thể của tôi đã được hợp nhất với Điền Mẫn . Điều này khiến trái tim tôi tràn ngập một cảm giác hạnh phúc vô song…
Còn ai có thể thân thiết như chúng ta nữa?
8
Tuy nhiên, đây chỉ là bước đầu tiên trong chặng đường dài hàng ngàn dặm. Để khôi phục hoàn toàn diện mạo của Điền Mẫn , chắc chắn là một quá trình gian khổ và lâu dài. Đây là một bài kiểm tra khó khăn đối với cơ thể lẫn tâm trí của tôi...
Những cuộc phẫu thuật thường xuyên đã làm cơ thể tôi suy yếu , phá hủy sự cân bằng trao đổi chất , điều này ảnh hưởng đến khả năng tái tạo của tôi và khiến vết thương ngày càng lâu lành lại.
Còn tôi chỉ biết trốn đi , liếm vết thương trong im lặng. Chỉ cần nghĩ tới Điền Mẫn càng ngày càng khỏe, cho dù có đau đớn đến mấy cũng sẽ biến thành ngọt ngào...
Tối hôm đó, Đỗ Nhất Phong đến gặp tôi. Sau khi cởi bỏ chiếc áo khoác trắng, anh ấy trông bớt nghiêm túc và dịu dàng hơn một chút.
Anh ấy đặc biệt nấu một bát canh gà và mang đến cho tôi.
"Cho dù là vì Điền Mẫn, cô cũng phải giữ sức khỏe cho chính mình." Anh ấy lo lắng nói.
Tôi uống canh gà với cảm xúc lẫn lộn trong lòng.
Lâu lắm rồi tôi mới được nếm món súp gà thơm như vậy.
Để trang trải chi phí phẫu thuật khổng lồ, tôi đã phải bán nhà và chuyển đến căn hộ thuê chật chội này. Tôi thậm chí còn ước mình có thể nhịn ăn để tiết kiệm từng xu cho Điền Mẫn.
Đỗ Nhất Phong thường khuyên tôi hãy đối xử tốt với bản thân mình.
Anh ấy là một người rất ấm áp và tử tế.
9
Sau vô số ca phẫu thuật ghép da, Điền Mẫn anh tuấn cuối cùng cũng trở lại.
Điền Mẫn không biết rằng 60% làn da của anh ấy đến từ tôi, và tôi cũng chưa bao giờ nói với anh ấy - thứ tôi cần không phải là lòng biết ơn, mà là tình yêu bình đẳng.
Nhưng chẳng bao lâu sau, tôi thấy anh không vui. Tôi biết tại sao dù khôi phục lại được ngoại hình nhưng lại đánh mất sự nghiệp của mình.
Một ngày nọ, tôi đã hỏi anh ấy về kế hoạch tương lai của anh ấy. Anh ấy nói rằng anh ấy muốn bắt đầu công việc kinh doanh của riêng mình, nhưng anh ấy không có vốn khởi nghiệp.
"Anh cần bao nhiêu?"
"Ít nhất là nửa triệu."
Tôi suy nghĩ một lúc: “Không sao đâu, em sẽ giúp anh tìm cách.”
“Phu nữ dù thông minh nhưng không có gạo cũng khó làm cơm.” Hắn chán nản nói: “Bán thận được không?”
"Đừng lo lắng về chuyện đó." Tôi mỉm cười.
Ngày hôm sau, tôi đến gặp Đỗ Nhất Phong.
“Tôi nghe nói hiện nay nội tạng người để cấy ghép đang thiếu hụt phải không?”
"Lại muốn làm gì?" Đỗ Nhất Phong trừng mắt nhìn ta.
"Tôi muốn bán một quả thận."
" Cô điên à? Cô không thể làm vậy!" Đỗ Nhất Phong lo lắng đứng phắt lên, "Phẫu thuật thận quá phức tạp. Không ai có thể đảm bảo liệu nó có gây ra tổn thương không thể khắc phục cho cô trong trường hợpchức năng tái tạo của cô có vấn đề. "
"Không sao, con người có thể sống sót chỉ với một quả thận mà , đúng khônh."
"Cô rất cần tiền sao?" Đỗ Nhất Phong ngữ khí có chút tuyệt vọng hỏi.
"Đúng vậy, chồng tôi cần vốn khởi nghiệp. Tôi muốn giúp anh ấy anh ấy. Vậy bác sĩ Đỗ, xin hãy giúp tôi!"
“Không được, tôi không thể trơ mắt nhìn cô đùa giỡn với mạng sống của mình!” Đỗ Nhất Phong thẳng thừng từ chối.
Tôi thất vọng đứng dậy: “Nếu anh không chịu giúp thì tôi sẽ tự mình tìm khách hàng. Internet phát triển như vậy còn sợ không tìm đc sao? Có lẽ giá chợ đen tốt hơn…”
Đỗ Nhất Phong tức giận ngăn cản tôi: “Cô không thể đi, cô sẽ mất mạng trên bàn mổ. Mà một khi đối phương phát hiện cô có năng lực tái sinh, tình thế của cô sẽ rất nguy hiểm, rất có thể bọn họ sẽ bắt cóc giam giữ cô, sử dụng cô như nguồn cung cấp nội tạng , cô sẽ thành công cụ kiếm tiền của họ!”
Anh thở dài một hơi: “Đồ ngốc, cô đã quyết định vậy thì để tôi giúp cô.”
10
Trong bệnh viện, có rất nhiều người đang chờ được ghép tạng để cứu sống. Để tồn tại, họ sẵn sàng chi rất nhiều tiền. Rất nhanh, Đỗ Nhất Phong đã giúp tôi giải quyết.
Vì vậy, tôi lại nằm trên bàn mổ lạnh lẽo, các dụng cụ dài, ngắn tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo dưới ngọn đèn không bóng.
"Cô đã nghĩ kỹ chưa?" Trước khi bước vào phòng phẫu thuật, Đỗ Nhất Phong miễn cưỡng đi theo, "Tôi phải nhắc nhở cô một lần nữa, tuy cô có khả năng lạ nhưng phẫu thuật cũng sẽ gây tổn hại cho cơ thể!"
"Đỗ Nhất Phong, anh nói nhiều thật đó."
“cô thực sự cho rằng tiền bạc quan trọng hơn sức khỏe sao?” Đỗ Nhất Phong tức giận lên giọng. Ánh mắt anh đầy oán hận và thương hại, giống như cha mẹ đang mắng con cái vì chúng đã làm sai điều gì đó.
“Không. Là Điền Mẫn quan trọng hơn bất cứ điều gì khác.” Tôi mỉm cười sửa lại, “Anh biết đấy, tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì vì anh ấy.”
Đỗ Nhất Phong bất lực lắc đầu.
Khi tôi tỉnh dậy sau cơn hôn mê, có một vết sẹo xấu xí ở thắt lưng, giống như một con rết dài.
Tôi có thể cảm nhận được phần còn thiếu trong cơ thể đang lớn dần, kết nối với những bộ phận khác một cách khó khăn…
Sau bảy ngày đau đớn, tôi đã có một quả thận mới.
Quá trình tái sinh cũng tiêu tốn rất nhiều năng lượng của tôi và khiến cơ thể tôi trở nên yếu ớt. . Điều an ủi nhất là tôi có thêm năm trăm nghìn trong tài khoản.
Tôi đề nghị gửi 50.000 nhân dân tệ cho Đỗ Nhất Phong nhưng anh ấy từ chối.
"Tôi không phải quỷ hút máu, chỉ là bị cô làm cảm động nên đã giúp cô. Hi vọng đây là lần cuối cùng!" Đỗ Nhất Phong nói: "Nhưng cô có thể để tôi nghiên cứu nguyên nhân cô có được khả năng tái tạo này không?"
Tôi đồng ý, đây cũng là câu đố khiến tôi bối rối nhất.
Khi tôi đặt thẻ ngân hàng chứa 500.000 nhân dân tệ trước mặt Điền Mẫn , anh ấy mỉm cười vui vẻ.
Tôi hơi thất vọng vì trong mắt anh ấy chỉ có tờ tiền màu đỏ mà không để ý đến vẻ mặt hốc hác của tôi.
11
Một lúc sau, Đỗ Nhất Phong gọi cho tôi và hào hứng nói với tôi rằng anh ấy đã tìm ra câu trả lời!
Hóa ra sau một thời gian nghiên cứu, anh ấy đã tìm thấy gen tắc kè trong tôi!
Như chúng ta đã biết, tắc kè có khả năng tái sinh mạnh mẽ. Nhưng điều khiến chúng tôi thắc mắc là làm thế nào gen của nó lại xâm nhập vào cơ thể tôi?
Trong lúc bối rối, tôi chợt nghĩ đến một điều...
Một ngày nọ cách đây một năm, khi đang dọn dẹp, tôi nhìn thấy một con tắc kè chui qua cửa sổ. Tôi luôn sợ những thứ xấu xí như vậy nên đã khua chổi để xua đuổi nó. Nhưng nó không chịu rời đi mà thay vào đó lại leo vào bếp.
Tôi đi theo vào và bất ngờ phát hiện ra một cảnh tượng cảm động: Hóa ra dưới gầm tủ có một con tắc kè, lưng nó bị chân tủ đè lên khiến nó không thể cử động. Con vừa đi vào đã tới để đút thức ăn cho nó...
Đây là phòng tân hôn của Điền Mẫn và tôi. Kể từ khi trang trí và chuyển đến đã hơn ba năm, nói cách khác, hai con tắc kè này đã ba năm không di chuyển, và con kia cũng ba năm rồi không hề bỏ đi..
Điều đơn giản khiến tôi rung động cảm động hơn bất kỳ bộ phim truyền hình Hàn Quốc nào mà tôi từng xem. Tôi không thể không kinh ngạc mà giúp đỡ nó!
Họ đã di chuyển chân tủ.
Sau ba năm đau khổ, cuối cùng chúng cũng có được tự do. Khi rời đi nhau, chúng vẫn ngoái lại liếc nhìn tôi.
Cái nhìn đó, cảm giác như có ý nghĩa sâu xa...
Nghĩ kỹ lại, khả năng tái sinh của tôi xuất hiện sau đó... Chẳng lẽ đây là hai con tắc kè đó báo ân tôi sao?
Cả Đỗ Nhất Phong và tôi đều cho rằng đây chỉ là giả thiết, nhưng ngoài điều đó ra, dường như không có lời giải thích nào hợp lý hơn…