Chương 2455 - chúng ta sẽ nhảy xuống - Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
🔥 Mời bạn theo dõi page
Hoa Rơi Bên Mộng
để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!
“Chuyên gia phân tích! Chuyên gia phân tích đâu rồi?”.
Lâm Chính hoàn hồn, hô lên. Mọi người giật mình. “Cậu Lâm, sao... sao thế?”.
Trương Thất Dạ gọi đoàn chuyên gia phân tích đến, sửng sốt hỏi.
“Đừng đến tỉnh Thiên Hành! Chúng ta trúng kế rồi, trúng kế điệu hổ ly sơn rồi! Mau, chuyên gia phân tích lập tức phân tích cho tôi, có phải gia tộc Lâm Thị còn con đường nào khác để rút lui an toàn hay không? Mau!”, Lâm Chính hét lên.
Mọi người sợ hãi.
“Bản đồ! Mau đem bản đồ tới đây!".
Chuyên gia phân tích hàng đầu vội hô lên.
Mọi người lấy bản đồ ra, trải xuống đất.
“Cậu Lâm, rốt cuộc... chuyện là sao?”, Trương Thất Dạ khó hiểu hỏi.
“Tôi sơ ý quá rồi! Tôi chỉ chú ý đến vết thương trên người bọn họ mà không chú ý đến tư thế đứng.
của bọn họ, ánh mắt của bọn họ, thậm chí là đội hình của bọn họ...”.
Lâm Chính nghiến chặt răng, đáp.
Trương Thất Dạ sửng sốt, lập tức cầm mấy bức ảnh kia lên xem tường tận, một lúc sau ông ta bừng tỉnh.
“Đội quân này của gia tộc Lâm Thị... quá rời rạc!".
“Đúng, rời rạc! Nếu bọn họ đã lấy được Hồng Mông Huyền Thiết thì nhất định sẽ vô cùng cảnh giác, cẩn thận từng bước, nhưng bọn họ lại không. Ngược lại, bọn họ buông lỏng kỷ luật, đội hình phân tán, hoàn toàn không có vẻ gì đã lấy được Hồng Mông Huyền Thiết. Cho nên, Hồng Mông Huyền Thiết chắc chắn không nằm trên người bọn họ! Đội ngũ này chỉ dùng để nhử chúng ta, đội ngũ thật sự đang vận chuyển Hồng Mông Huyền Thiết ắt hẳn sắp về đến gia tộc Lâm Thị rồi!”, Lâm Chính sốt sẳng nói.
Người xung quanh nghe vậy, trong lòng kinh hãi.
“Mãn Long Cốc!".
Lúc này, chuyên gia phân tích hàng đầu đột nhiên ngẩng đầu lên, vội nói: “Nếu đội ngũ còn lại muốn rút quân về gia tộc Lâm Thị chắc chắn sẽ đi theo hướng Mãn Long Cốc!".
“Từ Thiên! Lập tức chuyển hướng, đi Mãn Long Cốc!", Lâm Chính hét lên.
“Cậu Lâm, ở đó không có chỗ để máy bay hạ cánh!”.
Từ Thiên muốn khóc.
“Không cần hạ cánh, đến Mãn Long Cốc tôi sẽ nhảy xuống!".
Lâm Chính hét to. Từ Thiên sửng sốt, ngơ ngác gật đầu.
Khoảng nửa tiếng sau, máy bay đã dừng ở Mãn Long Cốc.
“Mau mở cửa khoang máy bay, chúng ta sẽ nhảy xuống!”.
Lâm Chính chuẩn bị sẵn sàng, đâm châm bạc lên khắp người mình, tăng cường thực lực, sau đó lại lấy vài túi châm ra, mở nó ra, vung tay.
Vào vèo vèo...
Những cây châm bạc như luồng sáng bay về phía các cao thủ ở xung quanh, châm lên người họ.
Ngay sau đó, thực lực mấy người Nguyên Tỉnh, Tào Tùng Dương, Trương Thất Dạ, Băng Thượng Quân tăng lên điên cuồng, khí tức mỗi người đều mạnh đến nghịch thiên.
Lâm Chính hoàn hồn, hô lên. Mọi người giật mình. “Cậu Lâm, sao... sao thế?”.
Trương Thất Dạ gọi đoàn chuyên gia phân tích đến, sửng sốt hỏi.
“Đừng đến tỉnh Thiên Hành! Chúng ta trúng kế rồi, trúng kế điệu hổ ly sơn rồi! Mau, chuyên gia phân tích lập tức phân tích cho tôi, có phải gia tộc Lâm Thị còn con đường nào khác để rút lui an toàn hay không? Mau!”, Lâm Chính hét lên.
Mọi người sợ hãi.
“Bản đồ! Mau đem bản đồ tới đây!".
Chuyên gia phân tích hàng đầu vội hô lên.
Mọi người lấy bản đồ ra, trải xuống đất.
“Cậu Lâm, rốt cuộc... chuyện là sao?”, Trương Thất Dạ khó hiểu hỏi.
“Tôi sơ ý quá rồi! Tôi chỉ chú ý đến vết thương trên người bọn họ mà không chú ý đến tư thế đứng.
của bọn họ, ánh mắt của bọn họ, thậm chí là đội hình của bọn họ...”.
Lâm Chính nghiến chặt răng, đáp.
Trương Thất Dạ sửng sốt, lập tức cầm mấy bức ảnh kia lên xem tường tận, một lúc sau ông ta bừng tỉnh.
“Đội quân này của gia tộc Lâm Thị... quá rời rạc!".
“Đúng, rời rạc! Nếu bọn họ đã lấy được Hồng Mông Huyền Thiết thì nhất định sẽ vô cùng cảnh giác, cẩn thận từng bước, nhưng bọn họ lại không. Ngược lại, bọn họ buông lỏng kỷ luật, đội hình phân tán, hoàn toàn không có vẻ gì đã lấy được Hồng Mông Huyền Thiết. Cho nên, Hồng Mông Huyền Thiết chắc chắn không nằm trên người bọn họ! Đội ngũ này chỉ dùng để nhử chúng ta, đội ngũ thật sự đang vận chuyển Hồng Mông Huyền Thiết ắt hẳn sắp về đến gia tộc Lâm Thị rồi!”, Lâm Chính sốt sẳng nói.
Người xung quanh nghe vậy, trong lòng kinh hãi.
“Mãn Long Cốc!".
Lúc này, chuyên gia phân tích hàng đầu đột nhiên ngẩng đầu lên, vội nói: “Nếu đội ngũ còn lại muốn rút quân về gia tộc Lâm Thị chắc chắn sẽ đi theo hướng Mãn Long Cốc!".
“Từ Thiên! Lập tức chuyển hướng, đi Mãn Long Cốc!", Lâm Chính hét lên.
“Cậu Lâm, ở đó không có chỗ để máy bay hạ cánh!”.
Từ Thiên muốn khóc.
“Không cần hạ cánh, đến Mãn Long Cốc tôi sẽ nhảy xuống!".
Lâm Chính hét to. Từ Thiên sửng sốt, ngơ ngác gật đầu.
Khoảng nửa tiếng sau, máy bay đã dừng ở Mãn Long Cốc.
“Mau mở cửa khoang máy bay, chúng ta sẽ nhảy xuống!”.
Lâm Chính chuẩn bị sẵn sàng, đâm châm bạc lên khắp người mình, tăng cường thực lực, sau đó lại lấy vài túi châm ra, mở nó ra, vung tay.
Vào vèo vèo...
Những cây châm bạc như luồng sáng bay về phía các cao thủ ở xung quanh, châm lên người họ.
Ngay sau đó, thực lực mấy người Nguyên Tỉnh, Tào Tùng Dương, Trương Thất Dạ, Băng Thượng Quân tăng lên điên cuồng, khí tức mỗi người đều mạnh đến nghịch thiên.
Báo cáo
Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)