Chương 3 - Người Chồng Cũ Và Bí Mật Đằng Sau

🔥 Mời bạn theo dõi page Đậu Xanh Rau Má để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Làm xong tất cả, tôi để điện thoại lại vào túi quần anh ta.

Trong nhà tắm, tiếng nước vẫn ào ào vang lên.

Tôi nhìn chằm chằm vào những con số chi chít trên màn hình điện thoại, ánh mắt gần như tràn ngập oán hận.

Năm trăm ngàn.

Năm năm là 2,5 triệu tệ.

Số tiền này, vốn nên dùng để cải thiện cuộc sống của gia đình tôi, để con tôi được học hành đầy đủ.

Vậy mà giờ đây, tất cả đều hóa thành nhà cửa, xe cộ và hàng hiệu mang tên Giang Nhụy.

Tôi lập tức gọi điện hỏi một người bạn làm luật sư.

Bạn tôi nói: “Tình huống này thuộc dạng chuyển nhượng tài sản trong hôn nhân, hoàn toàn

có thể đòi lại. Nhưng khó ở chỗ phải chứng minh được số tiền đó chuyển cho người thứ ba.

Chỉ có sao kê thu nhập thì chưa đủ, phải có cả lịch sử chuyển khoản.”

Trần Húc rất ranh ma, điện thoại của anh ta tôi gần như không được chạm vào, chắc chắn anh ta cũng thường xuyên xóa lịch sử.

Mà muốn lấy sao kê ngân hàng thì phải chính chủ mang căn cước đến quầy giao dịch mới in được.

Hiện tại tôi không có ủy quyền, không thể lấy được.

Trừ khi…

Tôi nhớ đến cái tính thích khoe khoang của Giang Nhụy.

Đã vậy thì, nếu cô ta thích khoe, tôi sẽ để cô ta khoe cho đã.

3.

Những ngày tiếp theo, tôi trở nên dịu dàng lạ thường.

Không những không than phiền chuyện hai ngàn không đủ tiêu, tôi còn tự nghĩ cách nấu những món ngon để bồi bổ cho Trần Húc.

Trần Húc tỏ ra rất hưởng thụ, cảnh giác cũng dần dần hạ xuống.

“Vợ à, dạo này em hiền quá ha? Có chuyện gì cần nhờ vả anh hả?”

Trên bàn ăn, Trần Húc vừa gặm sườn vừa tiện miệng hỏi:

Mẹ chồng ngồi bên chen vào: “Phụ nữ ấy mà, sinh con xong thì phải biết thu mình lại. Văn Thanh bây giờ thế này mới giống người phụ nữ của gia đình.”

Tôi mỉm cười, gắp cho Trần Húc một miếng thịt.

“Chồng à, thật ra em muốn bàn với anh một chuyện.”

Trần Húc khựng lại: “Chuyện gì? Nếu là xin tiền thì miễn bàn, anh thật sự không có tiền đâu.”

“Không phải xin tiền.” Tôi ngừng một nhịp, quan sát nét mặt anh ta, “Em chỉ nghĩ là, nhà

mình bây giờ hơi chật, sau này con lớn lên sẽ không đủ chỗ ở. Hay là mình tính đến chuyện

đổi căn nhà rộng hơn một chút? Bố mẹ em nói là có thể hỗ trợ một phần tiền đặt cọc.”

Vừa nghe đến chuyện đổi nhà, sắc mặt Trần Húc lập tức thay đổi.

“Đổi cái gì mà đổi? Nhà này không ở được à? Bố mẹ em hỗ trợ đặt cọc, vậy khoản vay ai trả? Không phải vẫn là anh à? Em có biết bây giờ anh đang áp lực thế nào không?”

Anh ta đập đũa lên bàn, giọng cũng cao lên mấy phần.

“Văn Thanh, em đừng có hão huyền nữa, đừng suốt ngày mơ mộng những thứ không thực tế.”

Tôi cúi đầu, làm bộ như tủi thân: “Em chỉ tiện miệng nói thôi mà, anh làm gì phải nổi giận dữ vậy. Không đổi thì thôi.”

Mẹ chồng cũng hùa theo: “Đúng đó, Văn Thanh à, Trần Húc mỗi ngày bận rộn như vậy, con

đừng làm nó thêm mệt mỏi. Nhà này tuy cũ một chút, nhưng cũng là một cái tổ ấm rồi còn gì.”

Thấy tôi chịu nhún, sắc mặt Trần Húc dịu đi đôi chút, nhưng vẫn lộ rõ vẻ khó chịu.

“Thôi được rồi, ăn cơm đi. Sau này đừng nhắc mấy chuyện viển vông kiểu đó nữa.”

Ăn xong, Trần Húc lấy cớ vào phòng làm việc tăng ca, nhưng tôi biết rõ, anh ta là vào đó gọi video cho Giang Nhụy.

Tôi trở về phòng ngủ, cầm lấy điện thoại, đăng nhập vào tài khoản phụ.

Tìm lại bài viết nổi kia.

Bây giờ bài đã được đẩy lên vị trí top 1 hot nhất, bình luận đã vượt quá mười nghìn.

Giang Nhụy vẫn đang hăng say đáp trả bình luận, hưởng thụ cảm giác được người ta ghen tị, ngưỡng mộ.

Tôi để lại một bình luận dưới bài:

“Chủ thớt nổ vừa thôi? Bây giờ đàn ông khôn lắm, ai mà đưa hết hơn ba chục ngàn tiền lương cho cô chứ? Trừ phi cô là mẹ ruột anh ta. Nhìn cô giống mấy tay anh hùng bàn phím ngồi mơ tưởng thì có.”

Chiêu khích tướng tuy cũ, nhưng với kiểu người thích sĩ diện như Giang Nhụy, lại cực kỳ hiệu quả.

Quả nhiên chưa đến năm phút sau, cô ta trả lời:

“Ha ha, ghen thì cứ nhận đi. Bản thân không kiếm được đàn ông tử tế thì đừng nghĩ ai cũng như chồng cô – vô dụng!”

Tôi tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa:

“Nói mà không chứng minh thì ai tin? Có giỏi thì show lịch sử chuyển khoản ra xem nào? Đừng nói là dùng app chỉnh sửa mà làm ra mấy tấm ảnh ảo đấy nhé? Mấy phần mềm đó tôi cũng làm được cả trăm tấm.”

Ngay khi tôi vừa đăng, lập tức có một đám cư dân mạng vào hùa:

“Đúng đó, chủ thớt show ảnh đi!”

“Không có ảnh thì miễn bàn.”

“Tôi cũng thấy giống bịa, làm gì có đàn ông nào ngu đến vậy.”

Giang Nhụy rõ ràng bị khích.

Để chứng minh sức hút của mình, để dằn mặt tôi – cái người cô ta cho là “antifan” – cô ta thực sự đăng ảnh.

Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)